Chờ đến sáng mai


Nó đã bị chậm kinh một tháng nay, nó rụt rè ko biết mình có nên đi mua que thử thai hay ko? Nó sợ!

Thực sự là nó rất sợ, nếu chẳng may, trong bụng nó có một đứa bé thì nó biết phải làm gì? Điều quan trọng ở đây ko còn đơn giản là đẻ và nuôi hay là phá và bỏ... Mà... điều nó sợ hãi hơn cả là... bố đứa trẻ ấy... là ai???? là ai???? là ai????

Trong đầu nó hoang mang cực độ, nó ko thể biết được ai sẽ là cha đứa bé này, trong số 2 người đàn ông nó quan hệ ở 2 ngày ngay sát nhau.

Nó ko phải là một đứa bừa bãi, nó cố trấn an mình bằng ý nghĩ ấy rồi tự phỉ nhổ lấy bản thân mình nực cười!

Nó tự đặt ra câu hỏi mà bản thân nó cũng khó có thể trả lời... Đó là... nếu ko phải là một đứa con gái bừa bãi thì là cái thứ thối tha gì mà lại quan hệ với 2 thằng đàn ông trong thời gian gần nhau đến vậy?

Nó đẩy mọi suy nghĩ ra khỏi đẩu, hoang mang đứng trước cửa hàng bán thuốc, thậm thụt bước vào rồi lặng lẽ đi ra.... Những người xung quanh ko ai để ý đến nó cả, nhưng nó luôn cảm nhận cả đống ánh mắt đang nhìn mình chăm chú.... Cảm giác đó làm nó khó thở...

Nó run run cầm trên tay hộp đựng que thử thai, rơi lên rớt xuống hoài mà nó ko sao cần chắc được....

Bây giờ nó phải làm sao làm sao làm sao? Nó đã rất mong mỏi... một ngày nào đó... có 1 đứa con... vì nó rất yêu trẻ nhỏ, vì nó, đã từng bị mẹ ... bỏ đi... nhưng giờ thì... ko phải có... như thế này....

Đâu chỉ đơn giản là chui vào 1 cái toilet nào đó, để thử bằng cái que nhỏ đó rồi có kết quả ngay.... Cái chính là cái kết quả đó... trời ơi, nó sẽ như thế nào? Dù sao thì nó cũng ko muốn đối mặt, mọi hy vọng dường như quá mong manh, còn nó nửa nhanh chóng muốn rũ bỏ, nửa chỉ muốn chần chừ vì sợ quá đi thôi...

......................................

Nó yêu một chàng trai! Ok, mọi câu chuyện về những cái thai luôn bắt đầu từ những chàng trai bất hảo.Bởi một người con gái ko thể tự nhiên mà có thai bao giờ cả. Bây giờ xã hội văn minh tân tiền, tình yêu cũng được cải tiến bằng khoảng cách thật gần, nó ko chần chừ cho và người yêu nó cũng ko chần chừ nhận. ĐIều đó là hiển nhiên! Nó yêu và nó ngủ với người yêu nó như một nghĩa vụ! Tâm sự và sẻ chia luôn là điều mà người yêu nó thiếu, mỗi khi đêm về, nó buồn nhiều, muốn nói chuyện, nhưng khi gọi điện,câu trả lời luôn là: "Em điên hả? muộn rồi, ngủ đi, chờ đến sáng mai hãy nói!"

Có lẽ chính vì thế mỗi sáng mai, mỗi sớm mãi qua đi... nó lại thêm mệt mỏi rất nhiều, và tình yêu dần cạn...

Cuộc đời mỗi ngày qua lại xuất hiện rất nhiều cơn gió, gió thổi qua luồn vào đâu đó cho thân thể bị gió làm cho rùng mình....

Khi người ta đã có một cái gì đó của riêng mình, người ta luôn tham vọng để muốn cớ nhiều hơn... Đó là lý do mà nó khiến bản thân mình đau khổ...

Nó nhận ra rằng nó đã trót yêu và nhớ một nguời, ko phải người yêu mình.... Nó muốn ở bên người đó mỗi ngày, muốn tận tay chăm lo và vuốt ve cho cơn gió đó...

Nhưng nó hiểu một điều ko hề nhỏ... Gió là vô hình, ko sao chạm vào và giữ lấy... Dù có ôm gió chặt đến đâu thì gió vẫn cứ bay theo chiều gió muốn...

Gió chỉ đi qua, ở lại chơi đùa... và nó là một đứa trẻ nhỏ, vô thức cười theo mỗi khi được gió chạm nhẹ....

- Anh ơi, em yêu anh đấy...

- Yêu anh à? làm sao mà yêu được, nhắm mắt vào và ngủ đi, em mệt nói lảm nhảm rồi đấy...

- Ko, em thức cơ, thức... để chờ đến sáng mai...

- Hahaha, em lãng mạn quá rồi nhóc ơi... đây là khách sạn buổi trưa mà, chứ ko phải là nhà chúng ta, buổi tối!

..............

Em biết chứ, sao mà ko biết được, chỉ là em cố gắng làm một đứa trẻ hoang tưởng, để mơ mộng về sự gắn bó đó thôi.... Nhiều khi em ko biết và ko hiểu mình nữa, thích một người, yêu một người... nhớ một người khác... và vân vân, nhưng cảm xúc khó đoán vô cùng. Em yêu người yêu em lắm. Nhưng may mắn thay anh lại chẳng biết điều này. ĐIều anh biết là em yêu anh lắm, và ngoài anh ra, em chẳng có ai cả.... Nhưng anh ko thể nào mà làm người yêu em được... Sẽ ban phát cho em một mối quan hệ thôi... một mối quan hệ thật vui ko ràng buộc....

Nhưng anh ko biết rằng là... cái sự mâu thuẫn tạo nên em thât giả dối.... em biết mình đang lạc lối, nhưng em chẳng thể dừng chân... Cái cán cân đã lệch...

Bắt cá 2 tay ư?

Không, em chẳng được lợi lộc gì từ việc này... nên chắc hẳn ko phải em băt scá rồi, vậy thế này là gì... Em đang làm gì vậy... cắm sừng cả 2 và phản bội cả 3 chúng ta à? Có phải em là con đàn bà hư hỏng?

...................................

Nó luôn thắc mắc điều đó trong tâm trí mình... suốt 3 tháng quen "gió" nó vẫn bình tĩnh mà chẳng mảy may cảm thấy sai trái khi mỗi lần ân ái với người yêu....Gió là gió, là gió sẽ bay.... Cái chất đĩ trong mỗi con đàn bà là rất nhiều, đôi khi nó tụ bào chữa như vậy. Tình dục ko hẳn làm nó hứng thú, nhưng đó là cảm giác đủ dùng bắt buộc phải cho đi khi muốn những người đàn ông của nó vui.

Nếu cho nó 1 cơ hội để lựa chọn, nó chắc hẳn cũng sẽ chẳng thể nào làm được cái gì hơn....

Nếu gió yêu nó, nó cũng sẽ ko thể bỏ người yêu mình... ko chỉ vì mối tình đã lâu, mà còn bởi nó hiểu gió rồi cũng sẽ trôi về miền nắng nào xa xôi lắm....

Mặc dù, người yêu nó ko tốt, đôi khi anh ta thật tồi, chẳng làm cho nó vui vẻ gì ngoài cảm giác quen thuộc....và thậm chí một lúc nào đó, rất dễ dàng anh ta sẽ bỏ nó đi...

Mọi thừ cò quay như một vòng tròn đay nghiến nó mỗi ngày...

Nó muốn có cả 2 nhưng lại thèm khát sự vững chãi....

Trở lại với cái que thử thai, nó đi đi lại lại và điên dại đến nơi... chỉ mọt lần dũng cảm nó sẽ tìm ra câu trả lời chính xác nhất....

Nhưng nó vẫn quanh quẩn.... và nó đến khách sạn của "gió", chỉ còn mấy ngày nữa anh sẽ lên máy bay và rời xa nó... chẳng biết nếu đứa con này là của ai... Nhưng nếu là của anh thì sao?

Bỗng nhiên cái sự bần tiện của đàn bà toan tính nảy sinh những suy nghĩ chạy qua trong đầu nó. Cả 2 đều ko biết gì cả... một người ko biết nó ngoại tình, một người nghĩ nó chỉ yêu một mình anh ta. Vậy thì đứa con này nói là của ai, cả 2 sẽ đều tin cả... vì họ đâu có biết sự tồn tại của nhau.... Nó muốn ai? Nó muốn ai? Muốn ai gắn bó để có đứa con này?

Suy nghĩ thoáng qua thôi nhưng sao mà toan tính và độc ác, đứa trẻ sinh ra sẽ lớn lên như thế nào, khi ko biết rõ ai là cha nó... Nhỡ đâu nhầm lẫn.... Nói con của anh này hoá ra lớn lên lại giống anh kia...

Trong cái suy nghĩ vô thức ấy, nó bước lên thang máy...

Gặp tiếp tân khách sạn trong thang máy, anh ta gật đầu cười chào nó. Có lẽ anh ta đã quá quen và biết nó đi đâu... 3 tháng nay vẫn vậy mà... Gió đã bên nó ở đây 3 tháng...

Cánh cửa phòng cuối cùng ko khoá.... Gió vẫn có thói quen như thế ngay cả khi nó và anh đang làm tình. Nó đẩy cửa nhẹ nhàng bước vào ... vẫn còn run rẩy với biết bao suy nghĩ trong đầu.... Nó ngó vào phòng ngủ...

Thấy chăn đang trùm người anh, nó kéo chăn ra nhẹ nhàng... định thì thầm gọi nhỏ.... Bỗng nó giật nẩy mình... cắn môi - không hét lên...

Hai thằng đàn ông không mặc gì đang ôm nhau ngủ.... Nó sợ .... Nó sợ hãi vô cùng....

Một ánh mắt mở ra uể oải...

- Ai đấy? - giọng nói kéo dài....

Nó run, run còn hơn cả khi bước vào nhà thuốc mua que thử thai nữa:

- Anh... anh.... anh... sao sao sao... lại..

Nó nói lắp... môi và răng va đập....

Nó như muốn ngất đi...

Người đàn ông hoảng hốt kéo chăn quấn quanh người:

- Sao em lại ở đây??????

- Câu đó phải em hỏi anh chứ??? Trời ơi... cái gì thế này....

- Hôm qua... anh... anh... anh say - Người đàn ông lúng túng!

Nó vội vã bỏ chạy... nước mắt chảy đầm đìa... Nó đang đứng ngoài rìa một cuộc chơi mà nó cứ nghĩ nó là người chủ động. Người đàn ông say đêm qua, mà anh ta vừa thốt ra ấy... chính là người yêu nó...

Người yêu nó ngủ với người tình của nó??????

Nó cắm sừng người yêu và nói dối người tình!

Nó chỉ có một mình?

Không, có thể còn là một cái thai nữa...

Không biết là con của ai..

Người yêu 17, người tình 18... hai ngày ấy - của 1 trong 2!

Không!

Không!

Không!

ĐỨa con này ko của ai trong hai, chỉ của một mình nó, con của nó, của nó, chỉ của nó mà thôi..... Con... con ơi...

............................... Nó trở nên điên dại và lạc lõng giữa phố phường... trong góc tối hoang mang đang chờ trời sáng... nó ko biết đi về đâu.... Trời rõ ràng đang tối..... Nó muốn ngồi đây.... khóc và.... Chờ đến sáng mai...............................

Sáng mai khi tia sáng đầu tiên của ngày đến... Mọi thứ sẽ đơn giản chỉ như một giấc mơ....

Chờ... chờ đến sáng mai.... sáng mai khi ban mai rực rỡ................................

.........................

Sáng mai cũng đã đến như người ta chờ.... Que thử thai chỉ có 1 vạch đỏ.... chờ mãi... ko có vạch thứ 2!

.........................

Bao giờ cho đến sáng mai????

(Gào,29/6/07)
Đừng vội trách ai sai.... haizzz
Đời người có mấy buổi sáng đâu?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Post a Comment

Ghi lời nhận xét của bạn vào khung dưới đây. Trong mục "Nhận xét với tư cách", nếu bạn không có các tài khoản Google, Wordpress,... thì có thể chọn "Tên/Url": Ghi nickname bạn muốn hiển thị và ghi Link bạn muốn giới thiệu với mọi người(blog hoặc website..., bạn có thể bỏ trống phần này). Hoặc nếu bạn muốn ẩn danh thì chọn phần "Ẩn danh". Sau đó click vào "Đăng Nhận Xét"!
- Đề nghị các bạn không nói tục, nói bậy, dùng những lời lẽ quá khích khi nhận xét. Những trường hợp như vậy mình sẽ xoá ngay.