Naruto

Naruto là một cậu bé có mơ ước trở thành hokage của làng Konoha,được Hokage phong ấn trong người một trong 9 quái vật của thể giới

One Piece

Monkey D. Luffy, 1 cậu bé rất thích hải tặc có ước mơ tìm được kho báu One Piece và trở thành Vua hải tặc - Pirate King. Lúc nhỏ, Luffy tình cờ ăn phải trái quỉ (Devil Fruit) Gomu Gomu, nó cho cơ thể cậu khả năng co dãn đàn hồi như cao su nhưng đổi lại cậu sẽ không bao giờ biết bơi. Sau đó Luffy lại được Shank cứu thoát tuy nhiên ông ta bị mất 1 cánh tay. Sau đấy Shank chia tay Luffy và để lại cho cậu cái mũ rơm (Straw Hat) và nói rằng: "Sau này bao giờ thành cướp biển hãy gặp ta và trả lại nó". Chính lời nói này đã thúc đầy Luffy trở thành 1 cướp biển thật sự.

Nozoki Ana

Kido Tatsuhiko chuyển tới sống ở Tokyo để học đại học. Trong căn phòng mới của cậu, có một lỗ hổng nhỏ. Lúc đầu, cậu không thể thấy được gì qua cái lỗ đó. Nhưng rồi một đêm, nhòm qua lỗ hổng, cậu bỗng thấy một cô gái đang... Một cuộc sống mới của cậu bắt đầu mở ra từ đây khi qua lỗ hổng đó, cậu có thể nhìn thấy được những hành động tự nhiên nhất của một cô gái...

Kimi no Iru Machi

Eba Yuzuki, một cô gái từ Tokyo về một miền quê để học PTTH. Cô ấy sẽ sống với chàng trai tên là Kirishima Haruto, là con trai người học nghề của ba cô. Kirishima Haruto không muốn cô ấy ở nhà mình và muốn đuổi cô đi. Tại đó còn một cô gái khác tên là Kanzaki Nanami,người mà Haruto đang yêu... Vậy chuyện gì sẽ xảy ra?!

Hetakoi

Sinh nhật thứ 20 của mình, Shizuka, một ông cụ non chính hiệu, chọn cách tới suối nước nóng để thư giãn. Xủi rủi làm sao (gọi là may mắn thì đúng hơn) anh gặp một cô gái trần như nhộng, nằm bất trong một bụi rậm ...sau đó vô tình anh lại tham gia vào câu lạc bộ du lịch, nơi cô gái đang làm việc và thế là nhiều chuyện dở khóc dở cười đã xảy ra

Koi Koi 7 [New PJ]




Koi Koi 7

Nội dung:
Một thằng chuyên nhập học trễ một tháng vì lúc nào nhập học cũng bị tai nạn nằm bệnh viện, đột nhiên một bữa được cứu khi xém nữa bị tai nạn phát nữa lúc vừa mới rời bệnh viện. Nhập học trúng ngay cái trường toàn là con gái, đã vậy lúc về ký túc xá cũng toàn là nữ vậy mà còn ở chung với "hot girl", hàng loạt chuyện rắc rối đã xảy ra......
(nếu được em cũng muốn học trường này)
Lịch phát hành:
Thứ 5 hàng tuần

Nhân sự:
Leader: Vin
Translator: Vin
Editor: Vin
(có thể là ông khang)
PR + QC: Vin

Đọc online

Koi Koi 7 Chap 1

Download


Hãm !!!

Anh đi Yên bái, chả việc mẹ gì. Chán thị thành thì lên sơn cước hóng thôi. Lặn lội hai trăm cây, gần năm tiếng đồng hồ anh cũng lên tới Nghĩa lộ. Thị xã miền sơn cước buồn như bác chết, heo hút những con đường nhỏ, dốc dài. Anh lang thang hết chiều, tối tạt vào một nhà nghỉ tối như buồng tử cung, hôi như nách bị nấm, ngột không thể tả. Anh phải nội soi mãi mới thấy lối vào. Tắm xong một phát, anh lê thân đi kiếm cái ăn, chả có đé-o ngoài những tiệm phở sặc mùi quế hồi, leo lét những hàng bún chua, trứng vịt lộn. Toan quay về ăn mì tôm xúc xích để khuya tình chay một mình chờ sáng thì anh nghe tiếng hề-nố sau tai. Ba con Tây, hai già một trẻ tung tẩy xe đạp, hổn hển sau đít hỏi quán trọ. Anh bảo tao cũng là lữ khách, đang trọ ở gần đây, thích về ở cho vui. Lũ Tây mừng rú, vỗ tay đồm độp. Một con thanh minh bảo chúng tao đi xe đạp xuyên Đông dương, đang chiều đi và giờ đến chốn này. Rồi lại hỏi anh đi đâu mà tối lạnh một mình nơi núi thẳm. Anh bảo tao đi buôn, hỏi buôn gì, anh cáu bảo buôn Nồn ( none )

Đang chán ăn thấy có gái lại thèm. Anh rủ cả hội đi ăn rồi về nghỉ. Tây có khác, vui vẻ cực, khác hẳn giống A-na-mít, đói thối mồm dưng cứ đỏng đảnh em ăn rồi. Bọn anh quyết chí đi ăn phở, quán bé như lỗ trôn, quả bóng nê-ôn nửa mét trắng đục bên lò than hồng rực, đúng chất quán xá miền sơn cước.

Phở cũng giống như ở thị thành, cũng có đủ bò gà cà dê, chỉ có điều hơi nồng mùi hồi quế. Lại còn có cả phở chả, thịt lợn nướng lên như bún chả Hàng mành, cho vào bát rồi rưới nước dùng. Anh thấy lạ nhưng chả quen ăn nên đé-o gọi. Hai con Tây già gọi phở bò, con Tây trẻ gọi phở chả, phần anh anh gọi…mì tôm, thế cho lành.

Anh gạ cả hội uống rượu, lại đúng là Tây có khác, xong luôn. Mụ chủ mang ra một chai sáu lăm đỏ tía bảo rượu cẩm đấy, ngon lắm, say êm. Để cho máu, anh không dùng ly mà đong vào bát, lặn lội lên đây mà vẫn kiểu cách thị thành thì chán ốm. Rượu công nhận ngon, uống tới đâu thấy cái bải hoải của xương cốt tan tới đó, lũ Tây thì khen nức nở, cười khơ khơ. Được thể anh bốc phét trên trời dưới đất chuyện, xưa nay anh vẫn thế, phét lác như anh nhưng cũng ối thứ đúng và khối thứ sai, thậm chí đôi khi anh nói những thứ đé-o ở ở trên đời.

Ba con Tây vốn thuần chủng Mẽo, hai con già là dân hưu trí, mới mất sức được năm nên có thời gian đi đó đây bõ những ngày còn sung sức cấy cày lao động. Con trẻ là sinh viên, trường đé-o gì anh quên mẹ, đi để được nhìn ngái, đái xa. Và tất nhiên, anh chăm con trẻ hơn hai con già.

Thoát phát đi tong bốn chai nếp cẩm. Phải gió thật, càng uống càng hăng và càng hay, chả riêng gì anh, bọn kia cũng thể. Mụ chủ nhẽ lần đầu bán hàng cho Tây, chả hiểu mẹ gì cũng cửng tai lên nghe, thi thoảng lại chem. Vào mấy câu rồi bắt anh dịch. Thấy bọn anh uống hăng, mụ cũng máu tự lôi ra một chai rót đầy một bát cho mình rồi nâng lên bảo mời mời, miễn phí. Như thế là bọn anh đi tong gần năm chai cả thảy. Rượu vẫn ngon, dưng thôi, phải về, mai còn bao sự ngái xa trước mặt. Vả lại lữ thứ qua đường thế cũng đặng rồi, có phải tri âm, tri kỷ bướm đâu.

Anh giúp bọn Tây búc hai phòng, thằng chủ mắt đỏ quạch cố nhướng mắt lên nhìn anh bảo còn nhõn một buồng. Bỏ mẹ, xứ khỉ ho mà đắt khách tợn. Anh truyền lại y nguyên nhời thằng chủ, long băn khoăn. Con Tây trẻ bá cổ anh hỏi mày ở môtj mình à. Ừ, nếu thêm mày nữa là hai. Nó cười toe bảo nâu mét tờ goắt, ai lai. Anh mừng run rẩy, tao cũng…lai. Xong béng nhé!

Anh nằm bò trên giường, người lâng lâng, long toan tính. Anh nghe tiếng nước xả không qua vòi sen tồ tồ, cả tiếng lép nhép của xà bong cọ kỳ trên da thịt con Tây trẻ. Xưa đến nay, sự chung đụng với gái kiểu này anh cũng kinh qua dăm bận dưng chỉ với rễ bèo thôi, còn dâu ngô thì anh chưa từng nếm trải.

Con Tây trẻ đi ra, đầu quấn khăn, thân cũng quấn khăn để lộ hai quả đùi căng thẳng, to dài như đùi gà Tây đêm phục sinh thánh lễ. Nó bảo anh ra muợn thêm một cái chăn, anh ngoan như một con chiên đồng trinh luợn ra tắp lự. Nó giải xuống sàn, lăn người một vòng, cuộn thân vào chăn tròn như tổ kén, chưa đầy phút đã gáy khe khe. Thế còn nước non mẹ! Anh nằm trên giường nhìn nó ngủ, động lòng thương vô bờ bến, nhẽ anh phải nằm dưới chứ, nhỉ?

Anh trườn xuống giường, đập nhẹ tay lên chăn để bảo nó lên trên còn anh sẽ xuống dưới, nó giật mình, trợn mắt, hét lên gọi nai oăn oăn. Anh té ngửa, xua tay bảo ý tao là thế, là thế. Nó bảo đé-o cần, đê yên tao ngủ, đang mệt, thích tao sẽ tự động múc, đé-o phải đập. Anh tẽn tò, mày gọi công công an thì đêm nay chắc tao phải gọi…cấp cứu. Ơ mà tiên sư, anh đé-o nhớ ra số cấp cứu của A-na-mít nhé nhưng Mẽo thì anh lại thuộc lòng.

Đánh vật với lòng rồi tự vuốt anh cũng thiếp đi. Sáng muộn mở mắt đã thấy con Tây trẻ biến mẹ. Anh chạy xổ ra hỏi thằng chủ đang hì hục húp mì tôm hỏi cơ sự. Thằng chủ bảo đi cả rồi, sớm lắm. Hai bà Tây già trả tiền phòng của họ rồi, chị ở với anh chưa trả. Ừ thôi, phòng đấy anh thuê nên anh trả, trăm hai nhỉ? Ba trăm anh ạ. Ô, dit mẹ sao hôm qua bảo trăm hai. Vầng, đúng thế, nhưng anh ở với Tây nên em tính giá cho Tây anh ạ. Ối dồi ôi, tiên sư thằng hãm.

À mà đé-o phải. Anh mới là thằng hãm, hãm cái …Nồn.

[Tản Văn] Đỉnh rồi!

Lâu anh cũng không đi ăn cưới mặc dù có rất nhiều thiếp mời, có chỗ thân, chỗ sơ, thậm chí có những chỗ đé-o biết vì anh đi với đứa khác dưới dạng ké cửa hoặc cho vui. Đứa mả mẹ nào đó có nói đám cưới An-nam là một nét văn minh man rợ, anh đé-o dám bình luận nhưng thấy cũng có lý theo kiểu cái đé-o gì tồn tại mà chả có lý do của nó, hơi triết tý và tất nhiên đó đé-o phải nhời của anh.

Hôm nay anh đi ăn cưới, ăn đằng giai. Chú rể là đại ca anh, bốn mẹ sọi. Lấy vợ tuy có khí muộn nhưng muộn hẵng còn hơn không. Hắn phong độ, hào hoa, dâm đãng thì thượng thừa. Lấy vợ muộn bởi theo lý của hắn là để cho sự phong độ, hào hoa, dâm đãng thượng thừa nó phát tiết lên cực đỉnh, lên đỉnh rồi thì vẫy cờ và từ từ đi xuống, lấy vợ để làm phanh cho sự đi xuống nó…từ từ hơn. Mọi nhẽ đại khái thế.

Vợ hắn trẻ, xinh theo lối công chức, con nhà quyền thế, khá giả phết. Từ khi yêu đến khi cưới nhõn trong một quý. Hắn bảo thế cho nhanh, mọi nhẽ lâu la là thành…cứt hết. Hồi đến tán tỉnh hắn gọi bố vợ là anh, mẹ vợ là chị, tập mãi mới được cô chú, sau hôm nay gọi là bố, mẹ. Hắn bảo khí ngượng mồm nên phải tập, đêm nào cũng lầm rầm gọi tên. Chuyện chả có gì lạ, bởi bố vợ hắn cũng chính là bạn làm ăn, hơn vài tuổi. Sau mỗi lần làm ra, ăn nên vẫn rủ nhau oánh phò, chơi bạc như thường.

Cỗ bàn nhiều nên đông khách khứa. Hắn giao cho anh lo tiếp đón bạn bè, anh em để rảnh dang đối ngoại. Lại còn dặn phải quan tâm đến 2 mâm đặc biệt vì 2 mâm đó dành cho vện cũ. Mỗi mâm 6, suy ra đúng một tá vện. Anh hoang mang bảo mời làm đé-o gì, nhỡ có con điên nào tức khí phá đám thì sao, hắn bảo đé-o sợ, toàn quân tử tế và anh cũng chưa từng mất dạy với một đứa nào. Hố hố, kinh vật.

Tiệc vui, ăn ngon, rộn ràng lắm. Anh hoàn thành suất sắc nhiệm vụ, tiếp đón, chăm sóc thành công một tá vện của hắn. Nhưng lạ, khách vãn, sót lại mỗi hắn và cô dâu mà đám vện vưỡn còn ngồi oánh chén. Hắn bị gọi lại, mỗi đứa chúc một ly cùng những lời đoàn viên hạnh phúc. Mình phục hắn lắm.
http://ayumilove.files.wordpress.com/2009/04/ecchi_06251.jpg

Con vợ hắn có vẻ mệt, xin phép lên phòng tân hôn miễn phí thay đồ. Hắn có cơ hoành tráng tợn, hè vai bá cổ từng em mà nốc rượu rồi vuốt tóc xoa lưng thoải mái lắm. Mình đã phục rồi nay lại càng phục hơn.

Vợ hắn mãi chưa xuống, hắn cũng không buồn nhắn gọi. Uống, uống và…uống. Rồi hắn nóc túi rút ra một xấp phong bì phát cho từng em kèm nụ cười giòn và tiếng thanh kiu nhè nhè. Anh lại một lần nữa phục hắn quá thể.

Chỉ còn mình anh với hắn, anh nói trong cơn say bái phục, bái phục. Hắn bảo bái phục cái đé-o, phúc bại mẹ đến nơi. Anh ú ớ, sao, sao? Sao cái đé-o, tao thuê đấy. Để làm gì? Làm hàng chứ còn làm đé-o. Sao phải làm hàng? Cho con vợ nó thấy tao lấy nó không phải vì tao đé-o có hay già. Đỉnh không?

Đỉnh rồi.

Theo phot_phet's blog

Burning Hell Complete [ 4 Chaps]

http://img.photo.zing.vn/file_uploads/gallery/w642h/q42008/2009/11/26/10/79791259249709.jpg


Tên Truyện : Burning Hell
Tác Giả : Youn In-Wan

Bản Dịch : TruongTon.Net
Thể Loại : Action , hoành tráng ,Bạo Lực , One-Shot


Sơ Lược :

Lại một one-shot mới kết hợp giữa 2 tác giả Hàn sống ở đất Nhật. Tuy nhiên với 2 ông này chưa thể nói trước được gì. Defense Devil ban đầu cũng là one-shot, sau biến thành seri đấy thôi Dự kiến keo dài 4 chapter, tổng cộng 112 trang.

Truyện đặt trong bối cảnh Nhật Bản và Triều Tiên khoảng thế kỷ 15-16, thời kỳ biến động lớn giữa hai nền văn hóa. Nhân vật chính là 2 tên tội phạm khét tiếng, một ở Edo, một ở Triều Tiên, bị đày lên một hòn đảo không hề được ghi lại trong sử sách được gọi là "Kyokudo". Hai nhân vật phản diện có cơ duyên gặp nhau và trở thành kỳ phùng địch thủ.