Tên truyện: Một lần và mãi mãi (Once and forever)
Tác giả : VAbaby
Rating :15+
Tình trạng : on going
Chap 1
Tí tak, tí tak,….ak ……… ngoài trời mưa cứ rơi từng hạt từg hạt một cách chậm rãi. Mà lạ thật đấy cuối tháng 10 mà lại có mưa ở Hà Nội theo kiểu này, nó cũng chẳng thể định nghĩa được đây là loại mưa gì nữa, mưa ngâu, mưa phùn hay mưa thu??? Thật là rắc rối,nó chẳng thèm nghĩ tới nữa cho đỡ mệt óc chỉ thấy mưa làm lòng nó lâng lâng dâng lên một nỗi buồn hơi man mác. Nhìn vào cuốn lịch trên bàn , nó bỗng trầm tư, im lặng một lúc lâu rồi thở dài:
-Đã ba năm rồi đấy, 24/10/2007 và hôm nay 24/10/2010. Sao mãi cứ quanh quẩn hình bóng ấy? Mãi là cái đồ sao chổi đáng ghét ấy? Sao không biến đi thật xa, đã đi rồi sao không cuốn tất cả đi.
“Heo ko đòi ăn kem,heo ko đòi ăn bánh..” nhạc chuông vang lên làm nó giật mình:
- Alô, Thu cưng ah? Gọi tao có việc gì thế ?
- Lại tụ tập ah? Ở đâu thế ? Con nào khao?
- Uh, tao tới ngay. Cà fê Ciao hả ? Mà cấm chúng mày ăn trước đấy nhá, đợi tao nhìn mặt doạ thằng NY mới của con Thảo một trận mới được.
Nó gác lại ý nghĩ về sao chổi qua một bên để chuẩn bị chiến đấu một trận ra trò với nhóm “Nữ quái” của nó cái đã. Chẳng là con Lùn nhóm nó lại mới có NY(cơm bữa ý mà) nên đương nhiên lại được mời một trận ra mắt hoành trág. Lựa nhanh một bộ quần áo, trước khi đi ra khỏi nhà nó nói vọng:
- Má ơi tối nay con không ăn cơm nhà đâu, đừng đợi mà cũng đừng phần nhá.
Nó phóng chiếc LX màu đỏ đi tới chỗ hẹn. Không hiểu sao nó chuẩn bị ra khỏi nhà thì vợi mưa òy tạnh hẳn.
……
“Nữ quái” là nhóm bạn đã chơi thân với nó từ hồi học cấp II,gồm 5 đứa: Thu cưng, Hà bê, Hằng heo,Thảo lùn và nó. Lại nhắc đến nó,tên thật của nó là : Nguyễn Hân Bảo Anh năm nay 17 tuổi hiện đang là học sinh năm cuối của trường cấp III “Golden Bananas”-trường điểm đứng đầu thành phố với điểm đầu vào cao ngất ngưởng nhưng đa số học sinh trong trường này toàn con nhà khá giả (nếu không muốn nói là quá nhìu đại gia).
Cả nhóm lên cấp III lại học cùng một trường duy chỉ có Hằng là học trường hàng xóm của trường nó. Hồi đó nó jận Hằng lém vì tự dưng đi đăng kí một mình một trường.
Nó yêu ghét rất rõ rang,giận dữ,vui vẻ đều thể hiện qua cử chỉ hành động và đặc biệt là lời nói. Nó mà lên cơn nói nhiều đố ai đọ được với nó, nó cũng vô cùng ngang ngạnh nữa, bướng cực, nó mà giận người thân hay bạn bè thì sẽ trả thù bằng cách ko thèm nc hay quan tâm đến người đó nữa,còn với những người nó không ưa thì tránh tiếp xúc nhưng đã fải đụng độ thì chắc chắn sẽ là một trận đấu toé lửa.
Nó đanh đá đến nỗi cả bố mẹ lẫn chị gái đều phải khuyên nó “Con gái thì nhẹ nhàng,vừa fải thôi,cứ quàng quạc quàng quạc suốt ngày như thế này sau này ma nó rước”.Nó cũng rất hồn nhiên đáp lại: “Càng tốt,sau này con ở giá trông coi tài sản cho bố mẹ,kẻo người ta lại bảo bố không có hoàng tử *** nhôm”. Là con gái út, trên nó là một chị gái đã lấy chồng cách đây 6 tháng hơn nó tận 9 tuổi nên bảo sao tính cách nó lại như vậy.
Quán cà fê Ciao, 5h30’ chiều… nó bước vào quán với một dáng vẻ của một cô gái trẻ tự tin, mặc quần soóc trắng với chiếc áo quây màu hồng thân dài có đai ở eo. Buộc tóc lệch với dây nơ màu hồng khá dễ thương.
- Chào cả nhà,mới đến ah? Chờ tao lâu chưa?-nó hớn hở bước tới nói
- Ối trời, hôm nay sao lại tươi trẻ thế bà cô, dáng vẻ Huyền Diệu hàng ngày đâu rồi? – Thu ra vẻ dò xét nó
- Có gì đâu, người nhà cả mà,sao fải xoắn, hihiii. Đi LX mà lại ăn mặc với đeo kính kiểu Huyền Diệu để mà chết ah?
- Có sao đâu, bảo là quyết tâm cơ mà,sao lại thôi rồi? Hay sau 3 năm không chịu nổi nữa rồi? Bê nhìn nó với con mắt tinh quái
- Đúng rồi đấy, hôm nay tròn 3 năm kể từ ngày đen đủi hơn cả thứ 6 ngày 13 ấy – nó thản nhiên nói
- Cái Bê lại liên thiên rồi, thấy bạn xinh phải mừng chứ. Thik bạn mình cứ giả làm Huyền Diệu mãi ah? Heo nhàng xua tan cái không khí không ai mong muốn ấy.
Từ xa dáng Lùn và một anh chàng cũng không cao là mấy so với phái mạnh bước tới . Chưa gì Lùn đã hớn hở:
- Đợi lâu chưa cả nhà? Xin giới thiệu đây là anh Đạo bạn tao
- Anh chàng này cũng bẽn lẽn blind.gif chào cả nhà, anh là Đạo, rất vui khi được gặp các em.
Nhìn anh chàng với khuôn mặt khá bầu bĩnh,dáng người hơi đậm đôi mắt đen tròn tròn nước da ngăm ngăm cũng không đến nỗi tệ.Nhưng so với nhan sắc nhóm nó thì cũng không được cân xứng lắm vì đứa nào trong nhóm nó cũng khá xinh xắn,trắng trẻo toàn những đứa ngoan ngoãn học jỏi-nó thầm nghĩ.
Nhưng mà NY nó đâu mà nó bình phẩm, được mời đi ăn là sướng rồi,cứ ăn cho thả phanh cá đã. Nó nở một nụ cười thâm hiểm ghé sát vào tai Thu cưng:
- Mày đoán là kéo dài được bao lâu? Tao cược là 3 tháng từ hôm nay, nếu lâu hơn thì một chầu lẩu Ốc.
- Hi hi, mày cứ đùa, mấy lần trước mặt tiền hoàn cảnh như thế nào mà có được 7 tuần, lần này tao ko chơi đâu mày toàn bắt tao thoả thói ăn uống khôn lỏi của mày ko ah?- Thu thì thầm vào tai nó
- Đưa nào chơi với tao ko, luật cũ lần này là Lẩu Ốc và 3 tháng
- Con lạy mẹ, chịu thôi, bà bói này thì ai chơi nổi- mấy nhỏ kia lắc đầu cuồi cuội.
Mặt anh chàng đi cùng Lùn thì cứ thôn ra chẳng hỉu gì, Lùn ném cho chúng nó một cái lườm:
- Thôi đi mấy mợ. Đủ rồi. Mấy mợ làm anh ý chẳng hỉu mô tê gì rồi.
- Uh thì bây jờ nc hỉu được na’. Xin tự giới thiệu em là Nguyễn Hân Bảo Anh, bạn thân của Thảo, trưởng hội “Nữ quái” -nó nói bằng một cái giọng tinh quái và cười.
- Em là Cao Hà Diệu Thu
- Em là Võ Ngân Duyên Hà
- Còn em là Nghiêm Vũ Thanh Hằng
Thế rồi cả hội nhảy vào xâu xé mổ xẻ anh chàng bạn trai mới của Lùn. Hàng loạt các câu hỏi bức cung như “Nhà anh ở đâu? Hoàn cảnh gia đình như thế nào? Hiện tại đang làm gì, …blah, bluh….
Trong lúc làm cuộc phỏng vấn “Nữ quái” vẫn không quên gọi đủ các thứ đồ ăn và nước uống . Rồi sau cuộc phỏng vấn ấy như thường lệ là chúng nó bắt đầu thể hiện đúng bản chất của mình , chí choé khắp cả một góc quán. Ăn uống nói chuyện tưng bừng.
- Cho ta 1 miếng của Cưng đi- cái Bê nũng nịu
- Không, bảo không là không mà lị, Thu ta đây có cho ai thức ăn trong đĩa mình bao giờ đâu mà cứ nhì nhèo - giọng đầy cương quyết nhưng lại kèm theo một nụ cười.
- Có thật ko? Thế anh Tú nhà mày đi chơi với mày,khi mà chọc thìa vào điã mày, mày lấy đũa vụt vào tay anh ý ah- nó cười lém lỉnh đầy tinh quái
- Uh thì, đấy là chuyện khác- Thu ấp úng
- Chết ná, chết ná, có NY là khác ngay, pu hảo pu hảo- Heo xua xua tay
- Kinh thật kinh thật, ko thể ngờ được Thu cũng bị TY quật ngã - Thảo cũng a dua theo chọc
- Mấy con kia mà còn hùa theo con Vịt (nó) trêu tao thì trận sau đừng có trách.- Thu đe lại
- Hihihihiiiiiii Cả hội cười vang một góc.
Rất nhanh tay, nó gắp ngay miếng thạch hoa quả to nhất trong chiếc bánh ngọt của Thu. Thu hét lên:
- Con lợn, mày ko phải con Vịt đâu, mày là con lợn, sao dám gắp miếng ngon nhất trong cái bánh của tao??? Bắt đền , bắt đền..huhu
- Khóc ah, gọi anh Tú đến dỗ na’, hehe.- nó cũng chẳng vừa
- Trả đây, trả đây. Ko biết, ko biết- Thu tiếp tục giãy nảy
- Úi trời điếc tai quá, trả cho Thu jữ trật tự đj- Heo lại một lần nữa hoà jải
- Nhưng bánh thì fải ra tận ngoài kia chọn cơ- nó ra vẻ lười biếng
- Thôi đi đi không cái quán này ko ai được nc nữa vì tiếng hét của Cưng đâu, nhân tiện lấy cho tớ 1 cái luôn- Hà khôn khéo nói
- Thôi được rồi, các bạn ko fải jục. Tớ đi lấy. Mà anh ơi, anh ít nói quá, sao ko nhìn vào chúng em mà cứ quay đi thế ,anh đừng ngại nhìn thẳng vào mặt bọn em vì tất cả chúng em đèu xinh hơn con Lùn.Ah nhầm Thảo- nó nói với jọng đầy vẻ ngây thơ pha lẫn hóm hỉnh.
Cả hội đều cười còn Thảo tì mặt tím bầm lên vì giận nhưng sau đó lại cười ngay.
Một lần và mãi mãi
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Post a Comment
Ghi lời nhận xét của bạn vào khung dưới đây. Trong mục "Nhận xét với tư cách", nếu bạn không có các tài khoản Google, Wordpress,... thì có thể chọn "Tên/Url": Ghi nickname bạn muốn hiển thị và ghi Link bạn muốn giới thiệu với mọi người(blog hoặc website..., bạn có thể bỏ trống phần này). Hoặc nếu bạn muốn ẩn danh thì chọn phần "Ẩn danh". Sau đó click vào "Đăng Nhận Xét"!
- Đề nghị các bạn không nói tục, nói bậy, dùng những lời lẽ quá khích khi nhận xét. Những trường hợp như vậy mình sẽ xoá ngay.