lời nói đầu
Đây là một câu truyện tình yêu có thật được tác giải xào nấu pha chế lại để tạo ra một seri chuyện tình yêu dài tập hấp dẫn,trong tryuện có sử dụng một số kịch bản phim HÀN phim VIỆT NAM truyện cười.....
thể laọi truyện tình yêu tâm lý tuổi teen
tác giả tấn râu tuc luong tuan kiet
-Huuuuu huuuu cô cô chết rồi huuu huuu cô cô chết rồi huuuu huuu
- Thằng hâm này mày sao đấy vừa xem ti vi rồi vừa nói nhảm nhí gì thế.
Anh nó vừa đi đâu về mắng nó
-Anh ơi cô cô chết rồi huu huu cô cô nhẩy suống vưac chết rồi em đếch cần xem phim này nữa
- Hâm, dở hơi thế mà tao tưởng cái gì hâm ơi là hâm xem ti vi rồi khóc như dở hơi ý, điên nặng
Anh nó cứ ôm bụng cười rồi mắng nó sơi sơi
-Nhưng cô cô chết thật rồi huuuu
-Hâm nó là nhân vật chính chết sao được, chết có mà hết phim à mày hâm vừa thôi.
Cái mặt đang ngắn tũn và buồn thui của nó bỗng dài ra,mặt cứ tưng hửng
- Thật không anh, thật không anh.
-Thật ông tướng ạ
NÓ cứ nhẩy tung tăng như chim sáo trước mặt anh nó, xem nó vui chưa kìa
-Haa haa cô cô không chết sướng quá ,cô cô không chết.......
nó lại bật ti vi lên đăm chiêu xem tiếp, từ khi có bộ phim này nó chưa bỏ 1 tập nào.Trong khi anh nó đã đi đâu rồi
Đấy cô cô bắt đầu từ đó hai cái từ này ăn sâu vào tâm trí nó như một căn bệnh nam y, mà không tìm đâu ra thuốc chữa, chưa hết nó còn viết mấy chữ đó lên sách vở quyển nào cũng có, lại còn khắc cả lên bàn,ghế nữa chữ thằng này đúng là hâm hâm nặng
Một ngày bình thường như bao ngày nắng mùa thu bình thường khác, những tia nắng vàng ươm len lỏi qua những tán cây,hôm nay nắng to đây
THế là mấy tháng nghỉ hè trôi qua nhanh thật đấy,hôm nay đã là khai giảng.Đang chơi vui mà phải đi học thì kể ra chán thật nhưng đi học cũng vui.NÓ thấy đã lớn thêm một chút rồi vì ít ra cũng học cấp 3 rồi chứ ít gì hiiiiiiiiii, đi học không biết với các bạn vui hay buồn nhưng với những thănngf nghịch như nó và tụi bạn thì hình như vui nhiều hơn buồn, vì đi học thì mới vận dụng được nhưng trò nghịch tinh quái của bọn nó chứ,nhưng buồn thì cũng đâu có ít lỡ bị dính sổ đầu bài, cô giáo biết được mời phụ huynh có mà oan gia.
NÓ được sếp vào học một lớp đặc biệt,những người học ở đây không ít thì nhiều đều là con cháu của giáo viên trong trương ,hoặc cũng là dây mơ dễ má gì gì đó.Mà chắc là thế nêm hôm nay nó mới được ngồi ở cái lớp nàyhiii.(trời nẫy giời mày ngồi nói lan ma lan man gì vậy trời hii)
-TRần Thị Hiên
tiềng cô chủ nhiệm đang điểm danh
-Dạ có ạ
Một giọng nói ấm áp dễ nghe chưa từng có, một khuôn mặt hồng hào xinh xắn, mái tóc buông xõa ngang vai chưa bao giờ đẹp thế.Mắt nó cứ tròn xoe mồm há hốc nhìn về người con gái đó
-Nguyễn trọng Tấn ..........Nguyễn trọng Tấn ..................Nguyễn trọng Tấn
Bụp cái vào lưng thế là thằng bé đang lơ lửng trên mấy tầng mây bỗng dơi bụp cái suống đất....
-Thằng hâm co giáo gọi mày
-Dạ có có ạ
-Ê mày biết em xinh xinh gồi đằng kia không
-Cái hiên chứ ai hồi học cấp hai nổi tiếng lắm đó các anh cứ gọi là xếp hàng mà mua vé chờ
bốp cái vào đùi
-Có thế chứ
-chuyện gì cuối lớp đó
-da không có gì ạ
- Ê cuối giờ gọi phi đội ''gà bay'' hop gấp nha mày
-Họp gì về lo mai còn đi học chứ
- Trời thằng Hoàng lựu đạn mà cũng nói học cơ đấy có nghe nhầm không vậy
-Hiiii họp thì họp
Xin phép mọi người mấy giây để giới thiệu về phi đội gà bay này.Đội có 4 thằng gồm tấn râu chắc tại nhiều quá, thằng Hoàng lựu đạn học chung với nó từ hồi lớp 7-9 mồm cứ bô bô như loa trong đội nó luôn là thằng đi tung hỏa mù nên gọi nó như thế, thằng Dương vật đầu to nhưng bên trong toàn đất hiii mới được sát nhập vào đội khi đội cứu nó khỏi bọn tiểu yêu đang chấn lội hạt dưa của nó,thằng cuối cuối cùng là trinh sát của đội Trung lé
-Họp gì mau mau rồi về mày ơi
thằng Dương vật từng học với Hiên hồi lớp 9 nên mọi ánh mắt dồn về nó
-Ê mày đã học với Hiên mày biết gì về nàng mau nói cho bọn tao nghe
Thằng Dương vật được buổi lên lớp nó nói một thôi một hồi chóng cả mặt về tất cả những thứ liên quan tới Hiên.Gia đình,bạn bè,học hành........và một tá các anh đã trồng cây si với nàng mà không thành
Nó chăm chú ngồi nghe rồi đăm chiêu
-Chúng mày ơi tao kết em Hiên rồi
mấy con mắt mở to tròn seo mồm há hốc
-ÔI.........xơi.....ơi....ơi...xời...ôiiiii
-ôi ôi cái con khỉ tao nói thật đấy
thế là bọn nó đứa sờ lên trán, đúa sờ tay,đứa bắt há mồm
-Đầu không nóng
-tay không lạnh
-Lưỡi không đỏ
-Có khi nào hôm nay nắng quá làm nó nói nhảm không bọn mày
-Nhảm cái đầu mày ta thích em Hiên thật rồi chúng mày phải giúp tao cua em đấy
-Trời thằng này hâm thật rồi từ trước tới giờ mình chỉ toàn trêu bọn nó không bị ghét là may,mày định thích cái gì
-Từ nay tao cấm bọn mày không được đụng đến em Hiên nhớ chưa
-Thôi xin cụ tỉnh lại cho con nhờ
-Thằng Dương vật mày định không làm hả bọn tao xẽ khai trừ mày ra khỏi đội để xem bọn con gái vặt từng chiếc lông của mày không
-Làm thì làm sợ gì
-chúng mày về nghĩ cách nha mai cuối giờ gặp nhau ở đây,tao mà cua được nàng cả đội có thưởng đấy thôi về thôi
Một ngày mới đã đến bình thường như bao ngày bình thường khác mặt trời vẫn cứ mọc từ đông
hôm nay là ngày đầu tiên đi học,thời khóa biểu hôm qua nó nghi mà đâu mất rồi,tốt hết là mang một quyển vở thế là song.Đố hành trang tới trường của nó đấy
-em gì ơi cho anh đi nhờ xe với
cô bé không dám ngoảnh lại phi xe thẳng luôn
-ê lên xe mày tiếng thằng Dương vật
-sao muộn thế
-tao ngủ quên
-thế sao mày không ngủ đi khỏi cần đi học
-hôm nay buổi đầu tiên đi mở hàng,không mày định cả năm nghỉ học à
-thế hôm qua đã nghĩ ra kế gì chưa
-rồi để tí tao nói cho mà nghe
nhìn điệu cười tủm tỉm bí hiểm của nó mà phát sợ
-ê tí tao chuyển lên bàn ngần em Hiên ngồi
-đúng là chết vì gái
-mày nói gì muốn ăm đòn à
-đâu nói gì đâu
Tùng tùng tùng vào lớp rồi
-ê ê ngồi ngọn vào tao ngồi với
-ơ ơ đây là chỗ thằng Tiẹp mà
-Tiệp nào kệ cha nó tao thích ngồi đây,ý kiến à
(đấy bà con thấy nó ngang chưa)
-bốp bốp nhẹ nhẹ cái vào vai,cười cái rõ tươi hiiiiiiiiiiiiiii
-bạn ơi cho tớ mượn vở tí cô giáo đọc nhanh quá mình không chép kịp
(kinh chưa nói mà không biết ngượng kìa)
-ừ đây
ôi giọng nói ấm áp dễ thương quá nó yêu thật rồi
-bạn ơi song rồi cảm ơn bạn nhá,chữ bạn đẹp thế.Người đẹp nên chữ cũng thươngf đẹp(ối sời ôiiiiiiiiiii)
-cuối giờ họp nha bọn mày
-ok đầy đủ chưa
thằng Hoàng lựu đạn chắp tay sau lưng đi đi lại như đang diễn thuyết
-theo tao đầu tiên mày phải tạo ấn tượng thật đẹp với nàng,vì thế đây
nó rút trung túi quần ra một tờ giấy nghi lằng ngoằng
-anh hùng cứu mỹ nhân,đây tao sẽ sắp sếp một màn kịch và mày đóng vai anh hùng.........
-này nhé ................................
nghe nó nói mà chóng cả mặt
-cách này tao thấy được nhưng không ổn mày ơi.Hiên biết bọn mình chơi với nhau cùng một nhóm bọn mày bắt nạt nàng rồi tao ra tay cứu có mà lộ hết
-ừ nhỉ à hay để tao nhờ thằng Hùng trọc lớp A
-thằng này không được,nó vũ phu lắm nhỡ làm thật đánh lại nó sao nổi.Cái này không ổn
-thằng vật lúc sáng tao thấy mày cười tủm tỉm kinh lắm mà, mau nói mau đi
-đây nghe sư phụ dậy đây,cách này là tuyệt nhất
-mày trả vờ ốm nặng sau đó bọn tao sẽ loa lao cho cả lớp biết rồi,bọn nó đến thăm mày sau đó... cho thằng lựu đạn đi tung hỏa mù rằng mày bị máu trắng........
thế là sáu con mắt tròn xoe như sáu hòn bi ve hiii,mồm há hốc nhìn thằng Dương đồng thanh
-caiiiiiiiiiiiiii gi i iiii giiiiiiiiiiiiiii gì.............
-cứ từ từ để tao nói hết.Mày sắp chết thì phải có lời chăn chối,thích nói gì thì nói,bọn tao xẽ lừa em Hiên đến bên giường bệnh của mày sau đó mày tha hồ mà chăn trối dãi bầy,nàng xẽ dơi nước mắt và ôm mày đồng ý lãm mạn chưa...........
nhìn mặt thằng Dương kìa vô cung đắc ý,ra vẻ lắm
-xin cụ đây là cái kế mà mày cứ bí mật từ sáng tới giờ à
-hâm bệnh máu trắng mà mang ra đùa à,bố mẹ tao lại trả lồng lộn lên,rồi bao chuyện sẩy ra sao mày đầu đất thế cốp cốp cốp
hai thằng kia lại được đà đồng thanh
-đầu đất
-Trung lé mau nói kế hoạch của mày đi
-hôm qua ăn cơm song tao phải rửa bát,sau đó xem ti vi tao ngủ quên mất,sáng đi học tao còn quên không mặc quần ra tới cổng thấy gió lùa vào mát mát mới biết hiiiii
lại một thằng đầ đất nữa
-chẳng lẽ bốn cái đầu của bọn mình mà không thắng nổi một cái đầu à, mau nghĩ đi bọn mày
bốn cái mặt đăm chiêu thằng nhìn lên trời đứa nhìn suống đất...............
-a chúng mày ơi
-sao mày nghĩ ra rồi à
-không đằng kia có đôi chim đang đuổi nhau
-cốp cốp đầu đất nghĩ đi
-ha hahaa tao có cách này hay lắm,nghe nha
-chúng mình mới vào lớp này chưa quen lắm, đầu tiên phải làm quen với nàng đã.Chẳng lẽ tự nhiên mày đến nói Hiên ơi mình làm quen nhé,như thế không được
thằng này mọi ngày ngu chiền miêm nhưng nay bỗng thông minh đột xuất
-nói tiếp đi có lý lắm
-Hiên đi học bằng xe đạp đúng không
-ừ một nình
-đấy đấy mấu chốt là ở đó
thằng Hoàng lại cười lớn hơn
-ha ha xe đạp mà hai bánh không có tí hơi nào thì liệu có đi được không.............
thế là cả hội dường như hiểu í cười như được mùa
có mỗi thằng Dương không nói câu gì đứng gãi đấu gãi tai vẫn chưa hiểu
thế là nó lại được buổi lên lớp
-đầu đất nghe này
-xe Hiên hết hơi thì phải dắt bộ,tao xẽ trở thành anh chàng ga lăng đến dắt xe cho nàng về tận nhà.... tha hồ mà làm quen hiểu chưa
-thế thì đểu quá
-cốp cốp cốp(chắc nó bị đánh vào đầu nhiều quá nên chỉ số thông minh của nó giảm đi thì phải hiii)
-đểu đểu cái đầu mày như thế mới cua gái được chứ
một kế hoạch được đội của nó phác thảo nhanh chóng
-Hiên thường đi học sớm nên để xe bên trong,vì thế Trung lé mày cũng phải đi học sớm cùng với Hiên để dựng cạnh xe của nàng,sau đó không cần biết mày dùng cách gì lấy xe thật chậm, câu giờ để nàng về cuối cùng và tao xẽ đi cùng Hiên mày mà còn ngủ quên là liệu hồn nha...
-còn Hoàng mày làm sao thì làm phải dủ mấy con bạn Hiên về trước không cho bọn nó đợi Hiên không là hỏng hết
-ok cái này là nghè của tao rồi
-còn thằng Dương vật lại đây, thứ 6 là 5 tiết về muộn nhất khi đó ta hành động.Mày nhớ nha gữa tiết thứ 5 xin cô ra ngaòi rồi tháo hơi xe Hiên nhớ chưa,nhớ là xe Hiên nha mày mà không hoàn thành nhiệm vụ là chết đòn
cuộc họp tan cả lũ đã giải tán mỗi đứa dề nở trên môi một nụ cười bí hiểm và nghĩ đến nhiệm vụ của mình
Ngày thứ6 lại vẫn cứ bình thường như bao ngày bình thường khác, mặt trời vẫn mọc từ đằng đông hiii
tùng tùng tùng tiềng trống báo hiệu giờ nghỉ giữa tiết 4 và 5 vang lên
phi đội gà bay lại họp
-nhớ nhiệm vụ của bọn mày chưa
-ok song hết rồi
-Dương vật mày nhớ làm cho tốt nha
tùng tùng tùng unnggggggggggg
tiết học cuối cùng đã đến luc này đã ngần 12h bụng đứa nào trả đói, có ai tập chung vào bài giảng đâu,chỉ nghĩ đến mâm cơm bố mẹ phần ở nhà thôi(từ bụng ta suy ra bụng người đó)
-chiênd tranh thế giới thứ nhất kết thúc............
trời cô giá đang dọc kinh du ngủ à đói quá
-thưa cô cho em ra ngoài
tiềng thằng Dương vật
-ngồi yên đó tí rồi ra cả thể
-thưa cô em cố lắm rồi nhưng mà không nhịn nổi nữa
-thôi cô ơi cho nó ra đi, nhỡ đâu nó để lại hạu quả trong lớp thì khổ
thế là cả lớp lại ồ lên
-ra đi nhanh lên học chả chú ý gì cả, nào cả lớp ta họp tiếp
5 phút sau nó trở lại lớp nhìn tôi với con mắt ranh mãnh có vẻ tự đắc , coi như nhiệm vụ giao cho nó đã hoàn thành!
xin lỗi mọi người bắt mọi người đợi lâu mời bà con đọc tiếp hii
còn 15 phút nữa.Trời thời gian bay giời nó lại chậm thế cứ như rùa bò vậy
tùng tùng tùng cuối cùng cũng tan học
-ê về thôi mày
ừ cứ về trước đi tao chép bài nốt đã
-ẹc ẹc ặc ặc chắc mai trời mưa to mất,thằng Tấn ngồi lại lớp chép bài,trời ơi khó tin quá à rùng mình
-mày về thì về đi đứng đó nói nhảm gì vậy(nhưng thực chất thì mày đâu biết tao sắp thực hiện một âm mưu ròi cười ranh mãnh)
ngoài sân trường cứ như đàn ong vỡ tổ,mọi người cũng đã về vãn
tiếng thằng Hoàng lựu đạn vẫn còn bô bô ngoài cổng trường và cho đến tận bay giờ tiếng nó vẫn thế
-ê về đi Mai Hiệu ơi
-ừ ông cứ về trước đi bọn tôi còn đợi cái Hiên đã,sao hôm nay nó ra muộn vậy
-thôi kệ Hiên đi mấy bà đi theo tôi,tôi kể cái này cho mà nghe tin giật gân luôn
thằng này khôn thật lừa mấy con mụ buôn dưa lê, bán dưa chuột này thì phải thế mới dụ được chứ
thế là hai mụ ngoan ngoãn trở thành hai con lừa theo ông chủ Hoàng dắt về hiiiiii
bỏ mặc em Hiên ở lại đi một mình
bây giờ sân trường đã vắng hẳn,trong nhà xe thằng Trung vẫn đang hì hục lấy xe
-mau lên cho tớ còn về không bọn nó đang chờ,sao cậu lấy lâu thế
-sắp song rồi đợi mình tí nó bị vướng cái gì khó lấy quá.Với lại bọn con Mai nó về trước rồi không đợi Hiên đâu(trời thằng đầu đất lộ hết giờ)
-ơ ơ sao cậu biết
-a a à đoán thế hi
-được rồi Hien vào lấy xe đi
-ôi sao thế này sao thế này không còn tí hơi nào.Thằng Dương vật tháo nhầm hơi xe mình rồi,thằng đầu đất có thế còn nhầm
-sao xe cậu hết hơi à,mà vừa bảo ai tháo hơi thế
-không không chắc tại bị thủng săm ấy mà
thế rồi nàng lên xe phi về lúc nào không biết
chiếc xe 2 bánh hết sạch hơi vẫn dựng đó,sân trường thì vắng tanh
nó từ trong lớp bước ra với nụ cười thật đắc ý và nham hiểm
-Hiên ơi xe bị sao thế này,thôi đừng đi kiếm bơm nữa không có đâu để tớ dắt vè cho đằng nào cũng chung đường mà
nó gọi với theo
-dắt dắt cái con khỉ tao đang đi tìm mày đây
-ơ thằng này nhiệm vụ đã song sao không về
-đấy nhìn đi rồi mày về đi,thằng vật nó tháo nhầm hơi xe tao,mai đến lớp thì chết đòn với ông thằng ngu
-trời ạ
nó nhìn cái xe 2 bánh không còn tí hơi nào và hiểu hết
-anh em ta đành cuốc bộ về
hai khuôn mặt tiu nghỉu nhìn nhau
ngày mai lại bình thường như bao ngày bình thường khác(chắc mọi người đang nghĩ mặt trời mọc từ dằng đông chứ gì)chính xác mặt trời lại mọc từ đằng đông hiiii
nó và thằng Trung đã đến chỗ hẹn trước còn hai thằng kia đến sau,mặt chúng nó nhìn kìa hí ha hí hửng tưởng kế hoạch hôm qua thành công lắm đây và giờ ra đây chắc lĩnh thưởng
-Dương hôm qua nhiệm vụ làm thế nào.
-làm quá tốt nên đã có một anh tràng nào đó,mới có dịp ga lăng dắt xe cho người đẹp về tận nhà
ròi cười cái rõ ranh mãnh
nó và thằng Trung tiến lại ngần
-cốp cốp cốp này thì tận nha aaaaaaaa aa nhà
-mày làm ăn kiểu gì mà xe thằng Trung hết sạch hơi trong khi xe em Hiên cứ một mạch bon bon về nhà hả
-thế là thế nào tao nhớ là trứoc khi tháo song,tao còn kiểm tra thấy hai bánh bẹp dí rồi mới vào lớp mà
-lớp lớp cái đầu mày làm hỏng hết kế hoạch rồi..............
tùng tùng tùng.......
thế là kế hoạch làm quen của nó và bọn bạn bị phá sản hoàn toàn.Mỗi lần ngồi trong lớp ngước lên nhìn bàn trên mà nó lại thơ thẩn
-này này sao không sơ vin mà lại vào lớp ngồi vậy,mau ra ngoài sơ vin đi
-cái gì vậy(trời giọng ai mà lảnh lảnh như mấy bà bán cá ngoài chợ vậy)
-không sơ vin còn vậy vậy cái gì
thế rồi bà ta túm lấy tay thàng bé đẩy ra ngoài cửa lớp
-từ từ nào bà có phải là con gái không sao mà mạnh tay dữ vậy
-con gái hay không không cần biết mau ra sơ vin rồi vào sinh hoạt
trời trên đời lại có đứa con gái như thế không biết,nữ tính trời cho nó để đâu hết rồi,giã man thật mai sau thằng nào yêu nó có mà khổ trọn kiếp(thế mà có người thấy khổ vẫn cứ đâm đầu vào đấy hiii)
đó là con Trang bí thư lớp nhìn người đâu đến nỗi,mà sao chẳng nữ tính gì cả,giá mà em Hiên bù cho nó 1 tí nhỉ
Hiên ơi em đẹp như một bông hao hồng đang e ấp trong sương mai để trái tinh anh rung động nó lại thơ thẩn rồi
-chậm chà chậm chạp.Ông có phải là nam nhi không đó mau vào lớp để còn sinh hoạt
nó nguýt dài cái
-phải thì sao không phải thì sao cần kiểm tra không
cả lớp cười ồ lên
-Tấn ơi mày lôi ra cho con Trang nó kiểm tra đi, để nói khỏi thắc mắc
trời nhìn bà bí thư bà lườm mình kìa
ước gì có thể chạy đến móc hai con mắt đó ra song
thời gian cứ thế trôi đi hình bóng của Hiên cứ lởn vởn trong trí óc của nó,
nàng như một bông hồng đẹp nhưng nhiều gai và khó hái,nó đã dùng bao cách bao kế sách của bọn bạn nó bầy cho,nhưng rốt cuộc bạn vẫn là bạn.Chẳng lẽ bông hoa đẹp và đặc biệt thì cần phải có một người đặc biệt mới hái được!nó thơ thẩn......
-cái gì đây
-hoa đá đó tao vừa mới kiếm được đẹp không
-ừ đẹp đó còn cả hao hồng nữa,mày định làm gì
-chúng mày rốt thế mai 20-10 rồi tặng em Hiên chứ tặng ai
-oa oa lãng mạn nhỉ thế mày định viết gì cho nàng
-viết đại laọi vài câu thôi nhưng không kí tên
-sao không
-tao sợ mới quen mà viết tên dễ đi lắm,đầu tiên cứ đơn phương đã
........
-này cuối giời hội của ông ở lại tôi có việc nhờ nha
-lớp trưởng ngọi anh em ở lại để nhắc nhở phê bình à..
-không.Có chuyện hệ trọng nhờ các ông giúp
cả lớp đã về hết còn lại 4 đứa tôi Thiệp lớp trưởng và thằng Linh
-thế có chuyện gì nói mau đi còn về đói lắm rồi
-các ông ạ mai là 20-10 ngày phụ nữ VIỆT NAM,tui tính làm cái gì đó cho chị em bất ngờ
-ui giời tưởng gì,thui sầu riêng đi
-không ý tôi là chúng mình làm cái gì thật hoành tráng để các lớp khác nhìn vào mà ngưỡng mộ cơ
-cái này hay đấy cái này nên làm
-vì thế mới có 6 người bọn mình ở đây,6 cái đấu phải nghĩ ra một cái gì đó thật oách
-ok ok
mấy phút yên lặng
-tao tính thế này bọn mày sem thế nào nha.
-chiều nay 4h chúng ta tập chung tại đây,quyét dọn kê bàn ghế ngay ngắn.Sau đó ta trang trí lớp thật đẹp bằng bóng bay hình trái tim dải trên sàn khăp lớp,trên bảng đây ta xẽ viết chữ chúc mừng thật to bằng phấn màu,rồi làm bài thơ hoặc cái gì đó tí nghĩ sau hiii.Ta gấp hạc giấy treo lung tung hết lên tràn nhà này ok chưa
-được được đấy nói tiếp đi
-lớp mình có 29 đứa con gái 26 thằng con trai.rồi tao có trò này vui lắm,xẽ mua 29 bông hoa hồng trên 29 bông hoa đó nghi tên 29 đứa con gái lớp mình kèm theo một cau chúc thật lãng mạn và ngọt ngào,rồi xẽ cho từng thằng một lên lấy hoa rồi rở ra có tên ai thì đến bên em đó mà tặng rồi đọc câu chúc luôn.Cái này để tao lo ở nhà có cả cuốn cẩm nan cua gái trong đó thiếu gì những lời gọt như đường.
-Ừ hay quá hay quá nhưng mày ơi như thế là thiếu 3 thằng con trai
-đấy cái vui là ở đó
3 chị em không may mắn này xẽ đứng lên ngồi trước đây,rồi tao xẽ viết tên bọn con trai lớp mình bỏ vào 1 cái hộp đưa cho 3 chị em bốc,bốc phải thằng xấu số nào thì bắt lên đây tặng hoa và đọc lời chúc lần 2.....
-ừ nghe được đấy duyệt kế hoạch này nha
-4h chiều nay có mặt ở đây cấm vắng mặt thằng nào đâu đấy
-ok ok 4h
-khoan Thiệp cho tao hỏi kinh phí
-lấy quỹ lớp còn đâu bọm con trai lệ quyên ok
cây hoa đá,một bông hồng tyệt đẹp kèm theo một lời chúc ngọt ngào lãng mạn đã nằm ngọn trong ngăn bàn Hiên.
Ngày hôm sau kế hoạch đã hoàn thành như dự kiến(nhưng có một chi tiết nho nhỏ sảy ra đó là bông hoa của Hiên đã được đánh dấu bằng một kí hiệu đặc biệt mà chỉ nó mới biết hiiii đểu chưa)
Mọi người đã đến đầy đủ đứng đầy hành lang,nhưng cửa lớp vẫn chưa mở,cửa sổ mọi khi mở được nhưng hôm nay không tài nào mở được.
tùng tùng tùng unnnnnnnnnnnnnggggggggg
-đây chìa khóa đây cứ từ từ mở cửa nào
cánh cửa lớp vừa mở ra bao nhiêu con mắt tròn xeo gỡ ngàng
-OA oaaaaaaaaaaaaaaaa oa oa oa
lớp học chưa bao giờ sạch thế,bàn ghế chưa bao giờ kê ngay ngắn thế,những con hạc giấy bay lơ lửng trên trần nhà chưa bao giờ đẹp thế,sàn nhà được phủ kín bằng bóng bay trái tim nghi hàng nghìn câu chúc lên đó.Con gái chưa bao giờ sung sướng hơn thế cầm bón bay tung lên cười thật hạnh phúc.
Trên bục giảng bàn giáo viên kê ngay ngắn có một bó hoa hồng to 39 bông và 1 cái hộp.trên bảng nổi lên dòng chữ Happy Vietnamese Women's day !nghi bằng phấn màu và buồn cười nhất là
cộng hòa xã hội chủ nghĩa VIỆT NAM
độc lập tự do hạnh phúc
THƯ CHÚC MỪNG
Thay mặt đảng nhà nước chính phủ trung ương mặt trận tổ quốc VIỆT NAM hội liên hiệp phụ nữ VN các ban ngành đoàn thể các cơ quan và toàn thể đàn ông lớp 10B xin gửi tới tấ cả chị em lớp 10B yêu dấu những lời chúc tốt đẹp nhất và những nụ hôn gọt ngào nhất nhân dịp 20-10.đó là tác phẩm của Tấn râu hiii.
Thế rồi lớp trưởng đứng lên nói lại toàn bộ kế hoạch hôm qua nghe song ai đấy đều vỗ tay.Và đã đến phàn tặng hao
-ai là người sung phong lên trước nào
tất nhiên là nó rồi nếu không lỡ thằng nào nhặt phải bông hoa nó đánh dấu thì teo hii
-chọn gì mày lấy đại cái rồi mở ra đem tặng đi
-từ từ đã phải kiếm bông nào đẹp nhất chứ
đây rồi mầu hồng nó cười tủm cái bí hiểm
rồi từ từ mở tờ giấy mà biết chắc chắn trong dó nghi gì
-người vinh dự đầu tiên được nhận hao là..........................................
-Lê thị lan Anh
ẹc ẹc thôi song rồi cả lớp đứng lên vỗ tay cười như chưa bao giời được cười trong khi nó ngày sủi ẹc ẹc
mọi ánh mắt đều hướng về chỗ Lan Anh
-sướng nha được tặng hoa cho người xinh đẹp và dáng chẩn nhất lớp..........
nhìn bọ nó cười sung sướng kìa,thực ra đây là con bé xấu nhất lớp người béo kinh khủng lại còn lùn nữa chứ,chắc lăn nhanh hơn đi hôm qua mình đã dánh dấu con này bằng màu đỏ để khỏi gặp mà trời ơi.hóa ra thằng nào tưới nước lên hoa làm mực đỏ nhòe thành hồng.
khổ thân tôi rôi..............hix hix
-đọc to lời chúc đi
trời ơi lại còn thế nữa
-Lan Anh ba em có phải là một tên trộm,ông đã đánh cắp những vì sao tinh tú nhất rồi đặt chúng vào mắt em,để giờ này em ngồi đây cho anh tặng bông hồng tươi thắm ,chúc em ngày càng xinh đẹp hơn nữa Lan Anh.........
đấy đinh chơi sỏ thằng nào cuối cùng gậy ông đập lưng ông
một tràng pháo tay và một trận ười nữa lại vang lên.đến tận bây giờ nghĩ lại mà còn rùng cả mình............
nó về chỗ ngồi mà thơ thẩn rồi tiếc rẻ,không biết tí thằng nào may mắn bốc phải nàng đây,đã qua mười mấy người rồi nhưng chưa thấy tên nàng đâu nó lại thơ thẩn rồi
-Hiên
trời thế là song
-Hiên ơi em biết là em đẹp lắm không,lần đầu tin nhìn thấy em ánh mắt và nụ cười đó đã làm tim anh chết lặng,anh sợ một ngày nào đó ngần đây thoi nó xẽ ngừng đập vì nhớ em,bây giờ đến trường anh chỉ mong nhìn thấy em,tình cam anh trôn dấu bao ngày trong long hôm nay đã được nói ra,nhận bông hồng này coi như em đã đồng ý nha...
-thằng nào nghĩ ra mấy lời chúc này chắc cua gái giỏi lắm nghe gọt lịm như mật ong vậy
đấy đáng lẽ đứa đọc lời đó và tặng hoa cho nàng phải là nó nào ngờ.bao công chuẩn bị coi như đổ suống sông suống biển hết chẳng khác gì đem trứng giao cho ác cả hix hix
thế là 26 bông hoa đã được trao cả lớp được một ngày vui vẻ.Bây giờ mới đến phần hay đây,3 người phị nữ xấu số đã bước lên
-Trang bí thư ac ac cho sướng con gái chả nữ tính như bà không thằng nào bốc phải là dúng rồi
-Lý ôi em này cũng dễ thương đấy chứ cầu trời cho tí bốc thăm phải mình..
-Mai nữa này
-nào mau bốc thăm đi
ở bên dưới vẫn cứ ồn ào ... các lớp khác nhìn sang mà thấy ngưỡng mộ
-đầu tiên là LÝ
-Kim Kha
-dạ mời anh Kim Kha lên trên đây tặng hoa lần 2 ạ
-sướng nha được tặng những 2 em
-đẹp trai nó khổ thế đấy hiiii
trời sao lại la Kha sao không là anh
-Mai hy vọng cuối cùng
-Thuận
song thế là song chấm hết.
-nào còn Trang đọc to cho mọi người đi
-Tấn râu
-caiiiiiii cái giiiiiiiiiiiiiiiiiiii gì....
thôi rồi hôm nay ngày gì không biết hết đen dủi này đến đen đủi khác
-này tặng bà
-sao mặt ông khó chịu vậy mau đọc lời chúc đi
hôm qua nó đã định chơi sỏ bà này và bây giờ lại chính là thằng lĩnh hậu quả
-Trang ơi tuy em không hiền dịu nữ tính bằng những người con gái khác.nhưng ở em luôn toát lên một vẻ đẹp tiềm ẩn mà chỉ có anh mới biết được,hôm nay anh được cầm bông hồng này tặng em là niềm hạnh phúc lớn nhất đời anh,anh còn một nguyện vọng nữa mong em đồng ý.Anh có thểhoon lên đôi môi tựa ngàn sao của em một nụ hôn không....................
(lậy chúa con con đã nói những lời không thật lòng mình do con bị ép bbuocj ngài hãy tha tội cho con amen hhiii )
cả lớp lại ố lên
-hôn đi hôn di hôn đi
trời ôi chết con rồi đúng là .....
nhìn bà ta kìa bên dứoi vẫn ồn òa
-hôn đi hôn đi
nó còn đang gãi đầu bứt tai thì đằng sau thằng nào đã đẩy nó.Song rồi môi nó chạm đúng môi bà ta.hai đôi mắt mở to tròn xeo nhìn nhau cảm tưởng như có thể tóe lửa,trong khi 2 đôi môi vẫn chưa dời..
cả lớp đứng hết lên vỗ tay nó như bừng tỉnh rứt ra.thế là song nụ hôn đầu đời đã bị bà ta cướp mất
nó về chỗ ngồi mà mặt còn đỏ và nóng bừng như người say
cả giờ hôm đó nó cứ ngồi thơ thẩn và nghĩ đến cái ngày đen đủi hôm nay.Nhưng nó đâu biết từ hôm đó duyên số đang đến với nó
ngày hôm nay với nó sao dài vậy tan học rồi mà chưa muốn về trong khi lũ bạn đã về lâu rồi
-sao ông chưa về mệt à có cần tôi đưa về không
-không kệ tôi tôi về được
-xì ai thèm chứ
-bà chưa về còn ở đây làm gì
-còn ông
-kệ tôi
-tôi nghe Thiệp kể lại hết rồi tất cả mọi thứ hôm nay,là kể hoạch ông nghĩ ra và làm đúng không thay mặt bon con gái trong lớp cảm ơn ông nhiếu nha,bọn tôi vui lắm đây mới thực sự là ngày 20-10 ý nghĩa chứ.Ông học đâu ra nhiều trò vui và lãng mạn thế,tôi phục ông đấy.
trời đây có phải là bà bí thư mà nó biết không đấy khác quá à hay tại nụ hôn lúc sáng làm bà ta thay đổi,nghĩ lại còn rùng mình.nhưng càng để ý kỹ những lúc thế này nhìn bà ta xinh và cũng đáng yêu lắm chứ hiiii.
Đáng lẽ là nó về lau rồi nhưng nó còn ở lại để kiểm tra xem món quà nó để trong ngăn bàn Hiên nàng dã nhận chưa,nhưng hình như phản ứng đen dây truyền đã đến với nó dồn dập quá.nó đang định đem cái hộp này đi vứt thì bà này đến ngồi bên nó
-thôi về đi
-ừ
-ê thế còn cái gì đây
-thôi bỏ đi chả có gì đâu
-đừng nói là ông đem tặng tôi nha
nó trả lời một câu bâng quơ cho song chuyện đằng nào thì cũng vứt cái hộp đó đi
-đấy bà thích thì tặng bà đó
-đùa thế mà tặng tôi thật à hiii
-oa oa oa hoa đá đẹp quá,sao ông biết tôi thích hoa đá,còn hoa hồng nữa này đẹp quá thank ông nhiều nhiều nha
trời hỏi thế mà cũng hỏi có phải tôi định tặng bà đâu của Hiên đó ôi buồn hix hix
-tôi xẽ chăn sóc nó cẩn thận khi nào nở hoa cho ông xem đầu tiên,đưa tay đây tôi bảo cái này
-cái gì vậy trời
-cứ đưa tay đây
-nắm lại nhớ là về nha mới được mở nha
-còn thế nữa
nó cứ thế nắm rồi sỏ tay vào túi quần về nhà
trời đã tối thật thanh vắng nó ra đường ngồi ngước lên bầu trời đầy sao rồi thơ thẩn.
-Cái gì đây
nó móc trong túi ra
-À của bà Trang nhìn ngộ thế
một con chim cánh cụt bằng da quang phát sáng nhìn đẹp thế,nó cứ đưa lên rồi nhìn thật lâu và cười tủm tỉm 1 mình.........................
lại một ngày bình thường như bao ngày bình thường khác,mặt trời lại mọc từ đằng đông các bạn ạ hiiiiiiiiiii
-tin khẩn tin khẩn
-có chuyện gì từ từ nói xem nào,gì mà cứ hớt ha hớt hải vậy
-cái Hiên em xinh nhất lớp mình đó vừa bị mất tiền 250 000 tiền mang đi đóng học phí
-sao sao từ từ nói giõ xem nào
-hôn nay đi học mẹ đưa tiền cho Hiên nộp học,giờ chủ nhiện cô không lên nên Hiên phải đợi giờ văn mới nộp nhưng vừa mới ra chơi tiết 2 cất sách thì không thấy tiền đâu nữa mất tất cả là 250 000đ và mấy nghìn lẻ để ngoài
-đồ khốn nào lấy khong biết,bọn mình phải làm cho ra vụ này
-làm sao nổi mày tính làm thms tử à
-không cần biết nhưng tao thề xẽ tìm ra thủ phạm
-mới có 2 tiết chắc chắn Hiên bị mất tiền ở giữa giờ ra chơi đầu tiên,thủ phạm chỉ trong lớp thôi,và nó biết trong cặp Hiên có tiền
-mày nghĩ lại xem giờ ra chơi đầu có đứa nào ngồi hay loanh quanh trước bàn Hiên không...
-đầu tiên mày đi điều tra mấy con bạn thân của Hiên xem moi được gì không
-mày ra mấy cái quán trước cổng trường xem lớp mình có thằng nào nợ tiền ở đó không tao nghĩ bọn này trộm tiền trả nợ đây
nó đã giao nhiện vụ chu từng đứa một
-thế nào rồi.Một nhóm 4 chàng thám tử đang đi điều tra vụ mất tìn bí hiểm trong lớp
-xì bà ra đây làm gì chỗ con trai nói truyện bà hết nữ tính rồi à
sao cứ khi nào nhìn thấy bà ta là nó lại nói thế nhỉ thực ra bà ta cũng dễ thương đáng yêu lắm chứ bộ hiii
-kệ tôi bọn ông thích thì cứ đi mà điều tra,có mọt kiếp cũng không tìm ra thủ phạm
-kinh bà nói cứ như bà biết ai là người lấy tiền không bằng,nhìn vẻ tự đắc của bà thấy sợ
-ừ thì sao nào,tôi nói đúng thủ phạm la ai thì ông tính sao..
-bà thích gì tôi cũng chiều
nó chỉ buột miệng nói thế cho dỡ tức thôi mà hix hix
-ok goắch tay cái có 3 ông này làm chứng nha
-goắch thì giắch mà nói sai dừng có trách nha
-tôi nói cho nghe này tôi vừa ngồi nói chuyện với Hiên,Hiên kể lại là lúc giờ ra chơi thằng Hà đến mượn vở bài tập của Hiên để chép,lúc đó Hiên đang chơi với mấy đứa nên bảo nó mở cặp ra mà lấy ngăn đầu tiên đó.Sau đó giờ ra chơi thứ 2 hiên mở cặp thì mới biết là bị mất tiền nhưng không có trứng cớ nên chưa dám khẳng định
-gọi nó ra đây nện cho một trận rồi khai ra hết bạn bè mà thế à
-từ từ nào như thế nó nhất quyết không khai thì sao.Tao đã có cách,vừa mới 1 tiết chắc nó chưa chuồn được tiền ra ngoài,mày và mấy thằng nữa rủ nó ra ngoài chơi.Dương còn mày cho vào khám cặp nó
-ok
-đây rồi 250 000đ không thiếu một xu tao lên báo cô giáo cho thằng này chừa cái tính xấu đấy đi
-khoan đã tao đoán thằng này có lý do gì dó chứ mọi ngày thấy nó ngoan mà.Gọi nó ra đây nói chuyện
-chúng mày gọi tao ra đây làm gì sắp vào lớp rồi
-kệ ngồi suống
nó bắt thằng bé ngồi suống rối đi lại sung quanh như kiểu công an tra khảo
-bọn tao biết hết mọi chuyện rồi
-chuyện gì bọn mày đừng nói lung tung nha
nó đứng phắt dậy ngân cổ cãi
-ngồi suống có tật giật mình nha
thằng Dương rút số tiền mà nó lấy được trong cặp thằng Hà ra
-vậy đây là cái gì
nó cúi đầu làm ra vẻ ăn năn giọng như đã dịu suống
-chúng mày biết rồi à
-biết rồi bạn bè mà như mày đấy
-thật sự tao không có ý lấy cắp tiền đâu,nhưng hôm trước ta lỡ làm vỡ cái bình của chú tao,cái bình đó chú thích lắm chú mà biết thì buồn lắm,tao đi hỏi để mua đền mà đắt quá tao ngom hết tất cả tiền của tao nhưng chỉ có 70 000 nghìn.Hôm nay tao mượn sách Hiên chép bài thấy trong cặp có tiền nên tính làm liều,tao không có ý là đi ăn cắp xin chúng may đừng nói cho ai không tao bị đuổi học mẹ tao giết tao mất..
-biết thế sao còn đi ăn cắp lôi nó lên gặp cô chủ nhiệm đi,nói làm gì phí lời
-đừng tao xin mày đấy
-thôi được rồi nể tình mày phạm tội lần đầu và không cố ý nên bọn tao xẽ không đưa mày lên gặp cô giáo,đây cho mày cơ hội sửa sai dám làm dám chịu cầm tiền đi xin lỗi và trả lại cho Hiên,trong lớp chỉ có bọn tao con Trang và Hiên biết tao cũng ko muốn cả lớp biết làm gì dễ mất đoàn kết nghi ngờ nhau.Dương mày vào gọi Hiên ra đây.
-cảm ơn bọn mày tao hứa không bao giời có lần thứ 2 đâu
hôn nay nó đã làm được một việc có ích giúp bạn nó vui lắm đang tự thưởng cho mình một nụ cười tủm tỉm
một bàn tay nặng trịch đang đè lên vai nó thằng nào mà mạnh tay vậy
-thế nào thua tâm phục khẩu phục chưa
-lại là bà à con gái gì mà............
-mà sao thua rồi ông định chối hả
-chối đâu mà chối
-vậy có còn nhớ đã nói là tôi thích gì cũng chiều không..
-ơ ơ ơ ơ oooo ơ nhớ
song nó rồi hix
-từ giờ trở đi này,ngồi trong lớp cấm ngủ ngật,chép bài đầu đủ,đi học sơ vin từ nhà,làm bài tập cẩn thận.........
đúng là con gái lắm truyện thế làm cho môth tràng giang đại hải thế thì song còn gì huuuuu nó tiêu rồi..
-nếu không làm tốt đừng trách tôi nha không nể nang gì đâu đấy
thế là từ hôm đó có 1 cái camara theo rõ nó nhìn mà ghét thế xì
-trời hôm nay mày sơ vin từ nhà cơ à,Dương ơi mày chạy về lấy áo mưa không tí anh em mình ướt hết
-ơ trời đang nắng to mà(thằng này đúng là đầu đất)
-thế mày không nhìn thấy ai so vin từ nha đi học à
-chúng mày muốn chết à đạp xe nhanh lên
..................
-trời ôi bài giảng gì mà như du ngủ vậy
-ê con Trang đang lườm mày kìa
nhìn mắt bà ta kìa xì chép bài thì chép bài...........
mới có một tuần mà nó thấy nó thay đổi quá à ngần trở thành thằng con ngoan trò giỏ ngương mẫu rồi nghĩ mà nó nổi cả da gà..
-mai sinh nhật thằng Nam ông đi không
-có mời đâu mà đi
-yêu câu từ giờ trở đi nói truyện với tôi không được nói trống không,không đừng trách đó
-đây thiếp mời đây
-đi thì đi
................
happy birthday to you happy birthday to you
-cảm ơn mọi người đã đến dự sinh nhật mình đông thế này
nó nhìn thấy cây đàn treo ở ngóc tường
-ê có cây đàn nghi ta đây đưa tao làm bài mừng sinh nhật cu nam
-ông mà cũng biết đánh đàn á có mà chuẩn bị lấy bông bịt tai..
-xì bà cứ ngồi yên mà nghe tí xin chữ kí cho chứ không cho bà
.....
-khi chia tay anh dạo trên bến cảng biển một bên và em một bên.....
những gai điệu nhẹ nhàng của bài hát chút thư tình của người lính biển cộng thêm tiếng đàn trong chẻo tình tính tính tang tang ....như mê hoặc tất cả nó bỗng nhiên trở thành nhân vật chính nó vẫn cứ say mê vừa đàn vừa hát bài hát nó thích...
bài này là cậu nó dậy cho nó cậu là lính mà cây đàn ở nhà cũng là của cậu nốt nó biết đánh đàn từ đó..
khi gai điệu bài hát vừa kết thúc cũng là mọi người ồ lên vỗ tay hay quá làm bài nữa đi..........
-thôi thế thôi
-làm bài nữa đi mà
từ hôm đó mọi người biết thêm nó có một tài đánh đàn nữa.............
....................lại một ngày nữa trôi qua và một ngày mới đã đến bình thường như bao ngày bình thường khác hiiiii
-cuối giờ ở lại lớp họp nha
-họp gì chứ
-lại trống không rồi cuối giờ rồi biết
không biết bà ta lại bày trò gì đây.
Cuối giờ cả ngôi trường vắng tanh,lớp nó còn vẻn vẹn mấy người
-nói gì thì nói nhanh lên bà nội ơi,đói bỏ cha đi được
nó lúc nào cũng thích ngây sự với bà ta hay sao ý...
-cứ ngồi yên đó họp song rồi về.Sắp tới 20-11 rồi hôm qua tớ đi họp đoàn trường,mỗi lớp phải đăng kí 2 tiết mục văn nghệ để chào mừng ngày nhà giáo VIỆT NAM.Tớ đã đăng kí rồi,chúng ta xẽ nhẩy sạp tập thể và tiết mục cá nhân xẽ do ông đảm nhiệm đó liệu làm cho tốt nha..
-cái gì bà nói cái gì sao bà chưa hỏi ý kiến ai mà đã dăng kí là sao.Sao bà không hỏi tôi có đồng ý hay không mà bà đăng kí...........
-không đồng ý cũng phải đồng ý.Đây là thi cho lớp chứ không phải thi cho tôi
cuộc nói chuyện về trưa nắng to lại càng nóng hơn
-thôi tôi không nói với bà nữa,tôi xẽ không thi gì hết
thế là nó lăng lặng đi về mặc kệ mọi người(như thế có vô trách nhiệm quá không,mình là con trai mà nói thế với con gái mà bà ta có phải là con gái đâu thôi kệ)
...............................................
-hôn qua mày không đi thi thì thôi,mày nói thế rồi bỏ về làm con Trang nó khó đấy,nó cũng chỉ nghĩ cho lớp thôi mà..
-mày dậy đời tao à
quả thật hôm qua về nhà nó cũng thấy hơi hối hận
-tao chỉ nói thế tùy mày nghĩ
nó bước vào lớp bà ta hôm nay làm sao thật rồi,không thèm đứng dậy dẹp trật tự nữa,nhìn mặt bà ta kìa mình đi qua mà không thèm lườm nữa quả này chắc còn đang tức mình lắm đây..
trời 4 tiết ra chơi ba ta không rời khỏi chỗ ai hỏi cũng không thèm trả lời chứ
tùng tùng tùng tiếng trống báo hiệu được về
-bà ở lại tôi có chuyện muốn nói
khiếp hôm nay giọng nó nghe nhỏ nhẹ và e thẹn thế
-chẳng có chuyện gì cả mau ra cho tôi khóa cửa
thế là nó lại lẽo đẽo theo con bé
-thôi chuyện hôm qua cho tôi xin lỗi,tôi đâu cố ý tính tôi thế bà chấp làm gì
-ai thèm chấp ông chứ đồ ích kỉ
-thôi tôi đi thi là được chứ gì
cái mặt bà ta nặng trịch bỗng nhiên tươi tỉnh hẳn lên.Mà luc nào ba ta buồn thì không còn la bà ta nữa ấy sao,nhìn mà thấy ghét quá à
-thật không thế chứ
-nhưng tôi có một điều kiện
-lại còn thế nữa,điều kiện gì mau nói đi
-trong thời gian tôi luyện tập để đi thi bà phải chép bài và làm bài tập cho tôi
-caiiiiiiiiiiiiiiiii cái giiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ii iii gì
-bà nghe tôi nói nha.Đánh đàn mệt lắm chứ bộ,tay bấm day đàn đau sao viết bài nổi,tối về làm bài tập thì thời gian đâu mà luyện..hiii mà tôi hứa với bà là xẽ mang giải về cho lớp nha..
-sao ông không bảo tôi học hộ ông luôn đi đúng là đồ lười...
nó cười cái giõ là tươi
-Hì hì
cho bà biết tay tôi ai bảo bắt tôi chép bài và lmf bài tập nhiều vào................
.....Nó lại ngồi một mình thơ thẩn,rồi lại nhìn lên bầu trơi và lại mang con chim cánh cụt đó ra nhìn nó và tủm tỉm cười một mình, nghĩ về cái gì đó xa xôi lắm (như thế có phải những biểu hiện của bị hâm không bà con hiiiiiiiiiii)
những luc rảnh nó lại mang đàn ra ngồi đánh,một bài bí mật mà cho đến phút cuối chỉ mình nó biết
-sao ông tập đến đâu rồi
-tôi nói yên tâm là yên tâm xẽ có giải cho lớp
-tự tin quá nhỉ,không có giải gì là ăn đòn đó,tôi không phải đi chép bài và làm bài tập không công cho ông đâu nha
-nhìn người bà xấu nhưng chữ cũng đẹp đấy chứ đâu đến nỗi.............
-ông muốn chết à
-hì...........
.................................................. .....
cuối cùng ngày thi đã đến.Ở dưới kia tất cả các lớp đang ngồi ngay ngắn,hàng nghìn con mắt đang nhìn nó,nó thấy run run nhưng rồi cũng bình tĩnh lại.Nó mặc một bộ đò thật bình thường ôm cây đàn ngồi như một người nghệ sỹ
-hôn nay đến dự trương trình văn nghệ chào mừng ngày nhà giáo VIỆT NAM 20-11.Xin thay mặt lớp 10B gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến các thày cô giáo,chúc các thày cô luôn luôn mạnh khỏe.
-và xin gửi đến thày cô và các bạn một bài hát do tự tôi phổ nhạc trên lời thơ của nhà thơ Hoàng Nhuận Cần bài hát ''Chiếc lá buổi đầu tiên''và đây cũng là món quà mà tôi muốn gửi đến người con gái tôi thầm yêu......................
cả trừong đã ồ lên vỗ tay húyt sáo không khí thật náo nhiệt
tiếng dạo đầu ghi ta trong chẻo nhẹ nhàng ngọt ngào,như say làng người
-tình tính tính tinh tang tình tinh tinh tang tình........hiii
Em thấy không tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ
.....................
tiếng đàn như hút hồn tất cả,lúc này ngôi trường như im lặng,chỉ còn tiếng đàn và tiéng hát của nó vang lên....
Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi
Với lại bảy Chú Lùn rất quấy
Mười chú chứ nhìn xem trong lớp ấy
Ôi những trận cười trong sáng quá lao sao
.........................
Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng bàn ghế cũ
....
nó đang hát và đàn bằng cả tấm lòng và tâm hồn mình,mỗi lời của bài hát là một lời của trái tim nó nói ra.......
Anh đã đi mà còn lo ngoảnh lại
không thấy trên sân trường
Chiếc lá buổi đầu tiiiiiiiiiiiiiiiiiiii eeeeeeeeeee nnnnnn tiên
Cả trường ồ lên những tràng pháo tay,huýt sáo.coi như màn biểu diễn của nó đã thành công mỹ mãn
nó cúi chào và lui vào phía sau,nhừng mic cho người dẫn trương trình
-vâng một bài thơ qua tiếng hát và tay đàn tuyệt vời đã trở thành một bản nhạc tình lãng nạm,nhẹ nhàng,nhưng đầy sâu lắng.Một tình yêu tuổi học trò thật đẹp ,thật trong sáng,tôi nghe còn cảm động chắc người được nhận còn cảm động hơn(nhưng người được nhận có biết nó tặng đâu)vâng xin một tràng pháo tay nữa cho bài hát tuyệt vời vừa rồi..........
-và sao đây là tiết mục văn nghệ của lớp..............
-tuyệt ông hát tuyệt lắm,tôi chỉ lo ông hát mấy bài tình yêu tình báo thì song,mà ông tặng bài này cho ai vậy cô cô à
-cô cô cái đầu bà ý
tự nhiên trong lòng nó thấy buồn tình yêu đơn phương của nó với Hiên vẫn chưa tới đâu cả nó vẫn còn chưa dám nó .......
...........................
-giải nhất cuộc thi văn nghệ hôm nay ...
đã có kết quả rồi..
-giải tập thể thuộc về lớp 12D
-ô ô ô 12D vô đich........................
giải nhất cá nhân thuộc về 10C
thế là trượt rồi nhưng nhưng nó chẳng thấy buồn gì cả,chắc tại bài hát của nó không hợp chủ đề nhà giáo.......
-giải ba cá nhân thuộc về lớp 10B vâng bài hát nhẹ nhàng lãng mạn trữ tình dành giải 3
-sao có giải 3 thôi hay thế mà
-miễn có giải là được rồi,tôi giữ đúng lời hứa nha
-ừ nhưng tôi thích giải nhất hơn.
Một kì học đã trôi qua và một năm mới đã đến,chắc tết là khoảng thời gian vui nhất trong năm.năm nay không đến nỗi tệ lắm với nó tổng kết được hơn măm phẩy thế là khá lắm rồi không phải thi lại môn nào là ổn tết năm nay chơi vui đây.Nhưng khoảng thời gian 3 ngày sao ngắn ngủi thế ước gì lâu hơn nhỉ,đang ăn và chơi vui mà bắt đi học thì gại chết đi được...................
Một năm mới đã đến và buổi học đầu tiên của năm mới thật là uể oải và chán gắt
bụp cái vào lưng
-lại là bà à
-tiền lì xì của tôi đâu
-xì xì cái đầu bà.Đưa môi đây tôi hôn túi bụi cho mấy cái lì xì nè
-ông đám xì đáng ghét
Ngày lễ tình yêu 14-2 đã du nhạp vào VIỆT NAM từ khi nào không biết,nó tìm đến tất cả các tầng lớp lứa tuổi,từng ngõ ngách,đường phố trong xã hội từ những bon loắt choắt cấp hai cũng mua hoa mua thiệp tặng nhau,trong khi đã biết yêu thật sự là như thế nào đâu(kinh nói như mình tì biết lắm hii)
và cái ngày này nó cũng ùa vào ngôi trường nó đang học,hoa hồng được bầy bán ngay trước cổn với giá sốt kinh khủng.Nhìn không khí sung quanh mà nó lại thơ thẩn(sao khỏe thơ thản vậy hii)về mối tình đơn phương của nó,nó buồn lắm yêu mà không dám nói khổ lắm(nhưng nó cũng chưa biết đó là yêu hay chỉ mới là cảm giác thích nữa)
hay hôm nay rủ nàng đi chơi rồi nói đại đi có sao đâu.được thì được không được thì thôi,nhưng nó lại không đủ can đảm
hay mua hoa tặng rồi tỏ tình luôn.Có mà..............nhỡ không được bon nó biét cười cho thối mũi,thôi tốt hết là yên phận cho nó lành.
-không mua hoa tặng cô cô à
-bà ra đây làm gì mà tôi hỏi thật bà nha,bà theo dõi tôi à mà sao tôi ở đâu cũng gặp bà vậy...
-xì ông nghĩ ông là hot boy chắc ai thèm theo dõi ông
rồi guýt dài cái phát sợ........
-vậy bà ra đây làm gì
đây là chỗ ngần bãi xe cách xa lớp học,có cái cây vắt ngang qua khi nào chán nó hay ra đây ngồi rồi thả 2 chân cho lủng lẳng ngõi nghĩ vớ vẩn hiii
-chỗ này của mình ông chắc
-thế từ sáng tới giờ bà được tặng mấy bômg hoa rồi
rồi cừoi tủm cái như kiểu diễu cợt
-có mấy anh tặng nhưng chưa buồn nhận
-xì bà mà cũng có anh tặng cơ đấy
-thứ ông tưởng sao,ít ra thì tôi cũng là một bí thư dẽ thương xinh đẹp..
bà ta tự sướng kìa
-ec ec nhìn bà xem con gái gì mà nữ tính đâu hết rồi....
-mà tôi hỏi thật ông nha trông tôi giống con trai lắm à
-vâng.Nếu bà cắt tóc ngắn và ngực của bà không nhô ra hiii thì ai cũng gọi bà la anh đấy
-xì
-làm con gái phải dịu dàng,yểu điệ,nói năng nhẹ nhàng,cử chỉ lịch lãm,dáng đi thong thả,nhìn bà xem có được điểm nào không .....
-tôi từ khi sinh ra nó thế biết sao được thế mới là tôi
nhưng quả thật nhiều lúc nhìn bà cũng đáng yêu thật,cũng xinh đó chứ,cá tính mạnh mẽ..dễ thương nghĩ trong đầu thôi không nói ra.....hiii
-bắt sống đôi tình nhân đang ngồi tâm sự
thằng Hoàng lựu đạn
-sự sự cái đầu mày
-phải loan tin này cho cả lớp thôi gật gân luôn...
thế là nó chạy biến mất
-kệ nó đi,có nằm mơ cũng chẳng ai bảo tôi và ông là một đôi đâu hì
nó vẫn cứ ngồi đó và lại nghĩ lung tung.............
8-3 ngày mà nó ghét nhất đã đến.ngày mà nó đã rơi nước mắt ngay trên chính tay người đấy...........
-ê leo từ từ thôi đợi tao với
-mau lên có mỗi mấy bậc mà kém thế.
Hôm đó cả lớp (nhưng thực ra chỉ có mười mấy đứa)sau khi mít tinh kỉ nệm 8-3 song bọn nó rủ nhau đi chơi rừng CÚC PHƯƠNG.Bọn nó đang leo lên thăm động người xưa..........
-cây trò chỉ nghìn năm đây rồi
-oa oa oa to thế
một ngày nắng mệt phải leo trèo nhiều quá nó mệt bở cả hơi tai,đói quá chân nó khong nhíc nổi nữa rồi
-lại dằng đây tôi bảo này
-cái gì thế
-ở đằng kia tôi vừa phát hiện có một vườn dứa to lắm,tôi và ông ra bứt mấy quả đi..
-bà định ăn trộm à
-không sao đâu một vài quả viẹc gì,vườn rộng thế mà.Chiều về trên xe có dứa chua (chẩy hết cả nước miếng rồi hiii)ăn thì đã quá..
-đúng là....nhưng tôi sợ rắn lắm.ở đó nhiều rắn lắm...
-rời con trai gì mà sợ rắn không biết.
-không cứ như bà ý...
-trời sáng nắng to thé này không có đâu..yên tâm
-ừ đi thì đi nhưng nhỡ mà bị bắt mình bà chịu đó nha
-được rồi đi đi khong sợ đâu
-này bắt lấy 2 quả to quá
-đây nữa
-thôi bà ơi 5 quả rồi chuồn thôi
-ừ lên trước đi tôi lấy nốt quả này
-a a a a rắn cắn tôi.................
-bà sao thế
-rắn cắn tôi
nó bỏ vội mấy quả dứa xuống chạy vộ đến,cở cái áo trắng sơ my ngaòi ra buộc chặt chân bà ta lại
-vén quần lên
-ông định làm gì
-mau lên
-nhẹ thôi sao ông xiết chặt vậy
-vậy thì nọc độc mới không truyền tới tim.Ngồi yên để tôi hút nọc độc ra
nó lấy mồm hút hết máy độc ra
-ơ ơ bà sao vậy
môi bà ta nhợt đi,mặt lạnh nó run run sợ quá......
-Trang ơi Trang ơi bà đừng chết nha tôi đưa bà đi bệnh viện.Trang ơi tôi xin bà đấy đừng chết nha....
sao lúc đó nó lại khỏe thế lấy hết sức cõng bà ta ra khỏi vườn dứa.nhưng mà bệnh viện ở đâu nó kêu cứu mà chắng ai nghe thấy cả
-có ai không có ai không
-nó lại chạy về phía rừng nơi bọn bạn đang ở đó
-sao con Trang sao vậy
-rắn cắn mau lấy xe đưa nó đi viện
may nhờ máy người khách du lịch có xe đưa nó đi,nhưng từ trên đồi xuống dưới kia còn xa lắm leo lên đã khó giờ lại cõng một người trên lưng nặng thế mà nó vẫn cứ đi băng băng.vùa đi nó vừa sợ vừa hét
-Trang ơi xin bà đấy đừng có chết nha
đến bệnh viện rồi nó mệt quá xỉu từ khi nào không biết
................
-Trang ơi Trang ơi bà đừng có chết nhá ....
nó choàng tỉnh dậy
-bác sỹ ơi bệnh nhân tỉnh rồi
-bác ơi cô ơi bệnh nhân bị rắn cắn vừa đưa vào đây sao rồi ạ,bác nó đi mau lên..
nó hốt hoảng hỏi
-cháu ngồi yên đã để bác khám nào
-bác ơi làm ơn nói cho cháu biết đi bác
-cô ấy chết rồi vì đưa vào quá muộn
-khooooooooooooooooooooooooooooo ônnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn không
nó hét lên vùng khỏi giường trước sự ngơ ngác của bác sỹ và y tá
-Trang ơi bà không thể chết không thể chết
-cô ơi bệnh nhân vừa bị rắn cắn đưa vào đây nắm ở phòng nào ạ
nó nói mà cổ như nghẹn lại
-cháu lại đằng kia hỏi xem
-đây rồi bà ta đang nằm trên giường
nó chạy vào lay bà ta thật mạnh
-Trang ơi Trang ơi bà không được chết
bây giờ thì những giọt nước mắt của nó đã trào ra chảy suống môi mặn chát
-không bà không được chết
nó đã nguc suống bên giường
-bà đừng có chết mà đừng mà..
-tại sao tôi lại để bà vào vườn dứa đó tại sao Trang ơi bà trả lời tôi đi.Từ nay tôi xẽ không ngây sự không cãi nhau với bà nữa không bao giờ bảo bà là không có nữ tính nữa,tôi hứa về nhà xẽ làm bài tập,đến lớp chép bài đầy đủ khong ngủ gật trong giờ nữa,chỉ xin bà đừng chết thôi..
cổ họng nó nghẹn lại nước mắt cứ trào ra
-đây rồi cậu nhóc đay rồi
tiếng bác sỹ vừa khám cho nó
vừa lúc đó mẹ nó mẹ cái Trang và mấy đứa bạn đi vào
-a nhìn thằng Tấn khóc kìa
nó vội lấy tay lau khô nước mắt
-khóc đâu mà khóc,tao vừa vào đây bụi dơi vào đó chứ
-không khóc nhưng nước mắt ai lại làm ướt hết tay tôi thế này
giọng nói nghe quen quá nó quay lại thì bà ta đang ngồi dậy và mở một nụ cười tủm tỉm
-vừa nói và hứa những gì phải nhớ đó nha
-thế này là thế nào
-ông tướng ạ ông đang nằm trên giường rồi tự nhiên hét toáng lên chạy đi đâu ....
-cháu không hiểu
lúc đó bác trưởng khoa đã bước vào
-đây rồi anh hùng của chúng ta tỉnh lại rồi à
sao đó vỗ nhẹ vào vai nó
-cô bé này mau mau mà khỏi bệnh để còn đền ơn anh chàng này nha
-cháu học được cách lấy áo buộc lại và hút chất đọc ra ở đâu thế
-cháu thấy trên ti vi họ làm thế
-thông minh và dũng cảm lắm thế mới là đàn ông chứ(tự sướng kìa hiii)
mọi người ngồi lại và kể cho nó nghe hết.Hóa ra là sau khi đưa bà ta vào viện nó bị gất xỉu do mệt và bị dính chất đọc vào người cho nên bị hôn mê hơn một ngày .còn người phụ nữ chết lúc sáng do bị rắn cắn là một chị khác do đưa tới muộn quá.Nó thở phào cái
-lêu lêu con trai mà khóc kía
nó rơ nắm đấm lên
-muốn chết à
-hai đứa làm tao lo quá
-mẹ lên đay từ khi nào
-chiều qua mấy đứa bạn gọi điện về tao lên ngay may mà không việc gì phúc 70 đời con ạ
-gia đình bác cảm ơn cháu nhiều lắm
-dạ bạn bè mà bác hiii
-cô nàng này nì mau ma lớn rồi lấy anh này để trả ơn không có anh ta thì không biết sao đâu
bác sỹ lại trêu nó.mặt nó đỏ bừng lên..
-nhớ những gì ông hứa chưa,con trai hứa là phải làm đấy
- xì bà thấy thế còn không dậy làm tôi tưởng xì thấy ghét
-tôi dạy rồi đấy chứ nhưng ai bảo ông cứ ngục đầu suống khóc,nhưng như thế thì ông mới khai thật chứ hiii
-mau khỏi rồi giặt sạch cái áo trắng trả tôi
từ hôm đó nó đã nhìn bà ta bằng một con mắt khác và thấy bà ta cũng có duyên đó chứ,dẽ thương và đáng yêu nữa chứ....hì
-này chiếc áo trắng trả cho ông
-nhìn bà có vẻ khỏe hơn rồi đấy nhỉ
-hii cảm ơn ông nhiều lắm
đáng lẽ ngày bình thường là nó đã guýt cái rõ dài rồi nói một cau gì đó trọc tức ba ta cơ(không dám sao nay bà ngọt thế)
-không có gì đâu chuyện đáng làm ấy mà hii
cười cái giõ là tươi
chiếc áo trắng được giặt sạch xẽ gói cẩn thận trong một cái hộp,mở ra còn thoang thoảng mùi của nắng.chiếc áo chưa bai giờ trắng và sạch thế...
......
thời gian cứ thế tiếp tục trôi đi.Đối với mấy đứa học phổ thông thì ngày nào là vui nhất,ngày nào mới thực sự là của bon nó.Đó chính là 26-3
26-3 năm đó thật vui,thật ý nghĩa và chơi hết mình
nhạc mở ầm ầm từ sáng tới tận khuya,ăn uống hò hét khản cổ
trới đã tối ăn song nó thấy buồn buôn và thiếu một cái gì đó,nó lẳng lặng ra ngoài đường ngồi rồi ngước lên bầu trời và nó lại dăm chiêu và thơ thẩn hii
một bóng người đang tiến tới trùm lên nó chiếc áo
-sao ông không ở trong hát mà lại ra đây ngồi
-tôi thấy nhức đầu muốn ngồi một mình..sao bà biết tôi ở đây
-tôi nhìn không thấy ông đâu rồi ra đây..thế thôi tôi không làm phiền ông nữa ..
-thôi bà ngồi suống đây đi
-người ta nói sau này nếu chết đi xẽ hóa thành một ngôi sao rồi bay lên trời nếu được làm ngôi sao bà thích ngôi sao nào
-tôi thích mặt trăng
-trời bà đúng là
-còn ông
-tôi thích làm sao hôm vì nó rất sáng
-nhưng vẫn không bằng mặt trăng hì..bây giờ chỉ có ông và tôi ở đây chúng ta nói chuyện thật lòng được không
-ừ bà ngồi ngần lại đây
nó đã lấy chiếc áo khoác lên người Trang
-ông thích Hiên đúng không
-sao bà biết
-tôi nhìn ánh mắt ông nhìn Hiên là biết...tôi với Hiên học với nhau từ hồi lớp 7 đến lớp 9 Hiên đã yêu một anh đẹp trai lắm học giỏi nhưng anh ấy phải chuyển vào nam theo bố mẹ,nhưng đến giờ còn giữ liên lạc đây..
nó thấy choáng nhưng chẳng sao cả đó là một mối tình đơn phương và nó đã biết kết quả từ lâu..................
-cho tôi hỏi câu nữa.Cô cô là ai mà sao trên quyển vở nào tôi cũng thấy ông nghi mãi mãi yêu cô cô là sao. là Hiên à.
-bà hâm à,đó là một thần tượng của tôi,khi nào rảnh tôi kể cho mà nghe
-thôi kể luôn đi...........
-bà toàn hỏi tôi không à thế tôi hỏi bà,bà đã yêu và từng thích ai chưa.....
-yêu à tôi chưa nhưng tôi dang thích một người.Hắn vừa cứng đầu vừa khó bảo,chuyên gia gây sự và cãi nhau với tôinhuwng hắn rất dũng cảm thông minh biết đánh đàn,nhìn hắn cũng đáng yêu lắm(sao giống nó quá ha )và hắn đã từng khóc trên tay tôi...hì
-bà đừng có nói là tôi nha
trời đã về khuya càng lạnh 2 đứa đã xích lại ngần nhau hơn,nó lôi trong túi ra con chim cánh cụt bằng dạ quang đưa lên trước mặt.
-của bà tặng tôi đấy
nó vòng tay ôm bà ta ngồi xát lại mình,lúc này bà ta đã tựa đầu vào bờ vai nó.cảm giác thật ấm áp và hạnh phúc,cứ thế nó chẳng nói gì cả,đến bây giờ thì thật sự nó đã hiểu được câu nói.
''Nam giới chỉ thực sự mạnh mẽ khi phụ nữ thật sự tin cậy và nép vào họ''
nó mong thời gian ơi xin hãy dừng trôi nha,nó thấy trong lòng một cảm giác thật lạ,nó cần che trở và bảo vệ cho người phụ nữ đang tự vào vai nó,nó thấy thật hạnh phúc nó yêu rồi...mặc dù chưa nói lên từ đó nhưng với nó thế là đủ.....
Một ngày bình thường lại qua đi,cả trường đã về hết nó lủi thủi đi bộ về một mình..
-ê lên xe tôi dèo về
-bà à suống đi để tôi trở cho
xe nó đi trên một đoạn đê nhiều ổ ngà,sóc bà ta quát to
-ông đi kiể gì vậy vứa thôi chứ
-tại đường chứ tại tôi đâu bà đừng trẻ con thế
-từ giờ trở đi mình đừng cãi nhau nữa Tấn nha
Trang nói
tôi hơi hụt hẫng vì tôi và Trang luôn là kì phùng địch thủ về cãi nhau nhưng từ đêm đó tôi càng thấy mến Trang thấy Trang đẹp dễ thương và hinh như tôi đã thích và yêu Trang từ lúc nào mà không hay.Nó im lặng không nói,chợt nó thả tay nắm chặt lấy tay Trang tay Trang ấm áp nó nói trong nhịp thở gấp gáp vì đạp xe hay vì run nó cũng không biết nữa..
-trên đời này anh chỉ có em là hiểu anh nhất,những lúc một mình em luôn là người đến bên anh và chắc em cũng thế sau này em lấy anh nha
người nó nóng ran,tim đập mạnh sao lại nói lời yêu vụng về thế cổ họng như có cái gì nghẹn lại.Nó đang nâng mình lên mấy tầng mây bỗng trao đảo,và chợt nhận ra hai đứa đang lăn từ sườn đê suống 3 vòng lăn ở vòng cuối cùng nó ôm lấy Trang trao cho nụ hôn đầu đời(không tính nụ hôn hôm 20-10)
-làm cô cô của anh nhá
đến bây giờ nó còn thấy mặn chát ở đầu môi,vì mồ hôi nhưng cũng thật mặn nồng và chân thật biết bao.Bọn nó chính thức bắt đầu yêu nhau từ đấy..
Tình yêu đến với nó thật bất ngờ và ngọt ngào như một viên kẹo,nó không ngờ người mới đây nó còn rất ghét,người suốt ngày cãi nhau,người nó chưa bao giời khen là nữ tính,vậy mà bây giời lại là người yêu của nó.Đúng là ghét của nào trời trao của đó,nó hạnh phúc thật.
Mối tình đầu mộc mạc ngây thơ trong trắng đến thánh thiện của tuổi học trò tuổi mới lớn.thật đẹp đến tận bây giời ngồi nghĩ lại mối tình đầu bao giờ cũng đẹp nhất
tình đầu khó phai,mộng đẹp nhớ mãi,mối tình đầu tiên
bây giờ ngồi một mình nhớ lại mối tình đó,hình bóng em em lại hiện về bao nhiêu kỉ niệm bao nhiêu nước mắt nó lại cho chẩy ngược hết vào tim..
lên lớp 11 nó lớn hơn chín chắn hơn yêu Trang hơn.Từ khi nó bắt đầu yêu nó thay đổi lạ thường,sức mạnh ,động lực của tình yêu làm nó thay đổi
những ngày lễ 14-2 8-3 20-10 trước đối với nó vô nghĩa nhưng bây giờ thật là hạnh phúc những ngày đó nó luôn được ở bên người mình yêuvaf hạnh phúc hơn bao giờ hết ngày nào nó cũng được quấn quýt bên người mình yêu,nhìn bọn nó bên nhau cảm tưởng như xẽ chẳng có gì chia cách được.....................................
Thời gian cứ thế trôi đi chắp cánh cho mối tình trong trắng,và ngây thơ của nó.tưởng như chẳng có thể ai chia lìa được đôi uyên ương này.Nó yêu Trang còn hơn yêu chính bản thân mình
Một chiều mùa đông gió xe lạnh nó đạp xe đến nhà nàng
-chúng mình đi chơi ở đâu anh
-nhắm mắt lại anh xẽ đưa em đến một nơi tuyệt đẹp,đó là thiên đường của hai đứa mình,nhưng nhớ là không được mở mắt nha mở ra là phạt đó...
-Trang ngoan ngoãn nghe lời như một cô bé đáng yêu
trang cũng dã thay đổi nhiều bao giờ cũng thế tình yêu chân chính luôn hướng hai người yêu nhau đến những cái đẹp tuyệt vời
-sắp đến chưa anh
-nhắm kín nha sắp đến rồi
-đến rồi mở mắt ra nnnnn aaaaaaa ooooo ao oaoooooooooo nào
-oa oa aaaaaaaooooooooo oa oa oa
-trước mặt hai đứa là một cánh đồng hao cải trải dài bên bờ sông,hao cải vàng chưa bao giờ đẹp thế.Mặt trời đang chiếu những tia nắng yếu ớt cuối cùng trước khi lặn sau đầu núi đi ngủ...
Trang hét lên thật to
-đẹp quá
rồi chạy ùa hào vào vườn cải vàng rộ
-oa đẹp quá
nhìn Trang tung tăng chạy nô với vườn cải rộ lên một mầu,thật hồn nhiên ,thật đáng yêu,nàng bứt từng bông hoa cài lên mái tóc như mơ chạy đến ôm trầm lấy nó
-đẹp quá anh ơi đúng là thiên đường
rồi hôn lên má nó một nụ hôn
-tặng anh này hiii
hai đứa đuổi nhau chạy xung quanh vườn cải,nó chạy theo em....
những phút giây này trong cuộc đời nó ôi thật tuyệt thật hạnh phúc..cứ thế cứ thế nô đùa cho tới khi trời đã sảm tối nhưng chẳng ai muốn về cả..
Hai đứa ngồi lại bên bến sông nhìn những ánh đèn lấp lóa,nó vòng tay ôm Trang vào lòng
-những phút thế này anh chỉ muốn thời gian dừng lại,để anh được ôm em mãi mãi..
-em cũng thế.Những lúc trong vòng tay anh em thấy thật ấm áp thật hạnh phúc và một cảm giác thật an toàn.Chúng mình không bao giờ dời xa anh nhé
-ừ xẽ không bao giờ ngốc ạ đơn giản bởi vì anh yêu em
sotop đạo diễn ơi cho 500 nhạc tình yêu đi sướt mướt quá huuuuuu
nhìn chúng nó hạnh phúc quá thời gian ơi xin hãy ngừng trôi đi...
và giờ này ra đấy nhìn lại vườn cải năm xua mà như có hàng ngàn mũi kim đâm vào tin nó,nó lại đần người ra rồi thơ thẩn..............
có vườn cải ngày đấy
em còn nhớ người trồng
bây giờ bên cạnh sông
mênh mông một nắng
Thời gian lại trôi đi thật mau tình yêu của bọn nó càng thắm thiết hơn,một mùa đông nữa lại đến, chúng nó luôn luôn bên nhau tình yêu đã sưởi ấm cho chúng nó.....
ngày mai là chủ nhật tối nay là tối thứ 7, chúng nó lại hẹn nhau khóac tay nhau và cùng nhau đi dạo....
-trời lạnh anh nhỉ
-ừ lạnh thật đấy nhưng anh có cái là sưởi di động 37 độ C ở bên nên thấy bình thường hii
-đáng ghét đáng ghét...
-dạ xin lỗi anh chị ạ
trong khi nó chạy đã va phải hai người đi đường..
-không sao
-em thấy không anh kia có chiếc khăn len đẹp thế..
nó chỉ buột miệng nói thế chứ có ý gì đâu..
Thế mà cả buổi tối hôm đó em không nói gì, anh cầm tay em,em không đồng ý..Anh thật sự vô tình chẳng biết là mình đã động đến lòng tự ái của em,về tới nhà em không chào em vào nhà luôn..anh biết là em giận anh nhưng anh nghĩ chỉ mai là em hết giận thôi.Vì em cũng yêu anh nhiều lắm mà..
Chủ nhật anh ngủ thật ngon không bị mẹ ngọi dậy đi học,tối đến anh thấy thiếu thiếu cái gì đó anh gọi điện cho em nhưng mẹ nói em không có ở nhà,nhưng anh biết chắc là em còn giận nên không muốn nghe máy, thôi mai đi học anh xẽ xin lỗi em...
Đầu tiên đến lớp là anh nhìn xung quanh xem em đến chưa,nhưng khioong thấy đâu cái gì đây giấy xin phép của em, em bị ốm à...
cuối giờ anh vào nhà em gọi cửa nhưng chẳng ai trả lời..
một ngày nữa dài lê thê lại trôi qua....một ngày nữa cũng cứ thế một ngày không có em ở bên sao lại dài thế ...............ruột anh nóng cồn cào lo lắng..tâm trí anh chẳng còn có thể nghĩ đến chuyện gì nữa ngồi học mà tâm trí anh cứ để ddi đâu.Anh lo lắng không biết em sao rồi.
tối nay anh lại ra chỗ đó chỗ mỗi khi anh buồn anh đều ra ngồi một mình,và em luôn là người đến ngồi bên anh.trời rất lạnh nhưng lòng anh còn lạnh hơn........nó lại lôi con chim cánh cụt em tặng ra rồi để lơ lửng trước mặt..
-chim ơi Trang không yêu anh nữa à,sao Trang đi đâu mà chẳng nói gì với anh anh lo lắm....
-không Trang cũng yêu anh nhiều lắm mà đúng không chim và anh cũng thế,chắc chỉ mai thôi Trang thấy nhớ rồi lại đi học rồi lại cười với anh cho mà xem.... hix hix buồn quá
Một bóng đen từ từ tiến về phía nó,nó cảm nhận được tiếng bước chân rất quen.Ma à làm gì có ma....
người đó quàng lên cổ nó một chiếc khăn,rồi ôm trầm nó từ đằng sau,mùi len mới tinh còn đang bốc lên nó quay lại.
-Trang
Giường như nó đã hiểu hết,cổ nó nó nghẹn lại không nói được gì nó hạnh phúc vô bờ,nó ôm chặt lấy Trang chưa bao giờ nó hạnh phúc thế cứ thế cứ thế nó ôm chặt lấy Trang...
chắc cảm giác hạnh phúc này không bao giờ đến với nó lần hai nữa...
Hạnh phúc là thế đó,đó chính là những phút giây mà chỉ có khi chết nó mới có thể quên được....nó vui lắm..
Như thế là ba năm học cấp 3 đã ngần trôi qua,chỉ còn một kì học nữa thời gian trôi đi nhanh thật..
-ngày mai là sinh nhật nàng đó mày mua gì tặng nàng chưa
-tao đang nghĩ làm một cái gì đó cho nàng bất ngờ,cả hội nay đến nhà Hiệu giúp tao nha..(nhà Hiệ là ngần nhà Trang nhất)
-ok chúng tao lúc nào cũng bên mày mà
nó có một tình yêu thật đẹp và nó cũng có những người bạn thật tốt,thật vui tính nó thấy mình thật hạnh phúc..
7h30' tối mọi thứ đã chuẩn bị đâu vào đấy,nó không mời nhiều lắm chỉ mấy đứa bạn thân của nó và Trang
-Hiệu ok tới giờ rồi hành động thôi
-giõ hiii
Hiệu có nhiệm sang nhà rủ Trang qua đây
-cháu chào bác ạ,bác ơi Trang đâu ạ
-nó đi học bài hay sao vừa thấy ngồi đây mà vào đây Hiệu
-Trang ơi
-ơi ơi đợi tao tí
-qua nhà tao học đi bọ cái Hiên đang ở đấy học nhóm cho vui
-thế à vậy để tao lấy quyển sách đã
-cháu chào bác cháu về ạ
-ừ học rồi về sớm nha
-con biết rồi hii
-ê sao mày bảo là ghét học nhóm mà
-ừ nhưng nay lại thích hii
-đến rồi mau vào vị trí đi tắt điện đi mau
ở bên trong bọn nó đang nhí nhố
-ơ sao bảo bọn con Hiên đang ở đây mà đóng cửa tối om thế..
-bọn nó đến sau mày cứ vào mở cửa bật điện lên tí bọn nó đến luôn
-trời chán bà quá
cánh cửa vừa đẩy ra .................................
bên trong vẫn tối om hiiiiiiiiiiiii
tạch Trang bật bóng điện lên sáng quá..
BÙM BÙM................pháo giấy
Trang hết hồn giật mình may mà chưa sợ hét lên hhiii trên đầu ai nấy cũng đã phủ đầy pháo giấy
tất cả đứng lên vỗ tay theo lời bài hát
-HAPPY BIRTH DAY TO YOU HAPPY BIRTH DAY TO YOU.............
Trang ngỡ ngàng và hạnh phúc,nàng đã hiểu đây là món quà bất ngờ và lãng mạn nhất và nó đã tặng cho nàng.Trên bàn là chiếc bánh gato 18 cây nến xinh xinh lung linh điện lại được tắt đi 1 lần nữa chỉ còn ánh nến..
-nhắm mắt lại rồi ước một điều đi em rồi thổi nến nào..
-phù phù phù
-vỗ tay chúng mày hiiii
-cắt bánh Trang ơi
-cốp thế là nhanh lại là thằng Dương hii
một buổi sinh nhật đầm ấm vui vẻ,lãng mạn và thật bất ngờ chắc nàng xẽ còn nhớ mãi..
-tôi có nhiệm vụ dụ con Trang sang đây rồi giờ tới lượt ông trả nó về nơi sản suất nha hii
-ok bà không cần nhắc hì
Thế là hai đứa lại khoác tay nhau đi về nhìn bon nó hạnh phúc quá
-cảm ơn anh một buổi tối thật tuyệt vời.........
-cảm ơn xuông thế thôi à
-chụt cái
-hì
nàng đã hôn nó một cái và tựa đầu vào vai nó
-anh lúc nào cũng nghĩ ra những thứ thật bất ngờ,và lãng mạn..
-thế mới cua được em chứ
-hiii mới ngày nào bọn mình còn toàn cãi nhau vậy mà bây giờ....cứ như mơ vậy
-để anh bẹo cho cái xem phải mơ không nha hiii
-nếu sau này em chết anh có đi yêu ngườ con gái khác không...
-có chứ,anh xẽ yêu hẳn ba em nữa..
-đáng ghét đáng ghét
Trang đánh yêu nó..
-đã thế em không bao giờ chết hì hì
ừ em đã nói thế mà,nói là không bao giờ chết không bao giờ lìa xa anh vậy mà dã ba năm trôi qua,mỗi khi nhìn bức ảnh chụp chung hai đứa cổ nó như nghẹn lại,hình bóng em và bao nhiêu kỉ niện ngày xưa lại ùa về nước mắt lại muốn trào ra,nhưng bao nhiêu nước mắt bao nhiêu nỗi nhớ nó lại ép dồn chảy hết vào tim...
...............
Mùa hè đã đến mùa phượng nở ve kêu,mùa thi và cũng là mùa của chia li...........
hôm nay nó mang cây đàn đến lớp vì hôm nay là buổi tổng kết cuối năm,cũng là ngày chia tay tất cả chia tay bạn bè thày cô chia tay mái trường mà ba năm trời nó học ở đây với bao kỉ niệm vui buồn,ở đây nó quen em yêu em và có một mối tình thật đẹp,giờ chia tay ai cũng bịn dịn vào bao cảm xúc chưa nói lên lời ba năm chưa phải là thời gian dài nhưng cung đủ để ta quen và thấy thân thiết với những người bạn mới,ba năm còn đi học thì thời gian sao lâu thế nhưng khi chia tay ta nhìn lại thì mới như hôm qua thôi.Con gái thì cứ ôm nhau mà khóc rồi than vãn không biết bao giờ mới được gặp lại,đứa mang quyển sổ của mình đi khắp lớp xin cho bằng được tất cả những chữ kí của bạn... cảnh tượng này chắc chỉ giờ chia tay mới có còn nó,nó cho mọi người kí viết bất kể những gì cũng được lên chiếc áo trắng nó đang mặc đây chính là tất cả những gì còn lại của thời học trò....
nó đã ôm cay đàn ra giữa lớp ngồi nó xẽ hát một bài để chia tay mọi người..
-chỉ ngày mai thôi xẽ không còn những giờ học đông đủ,không còn tiến cười đùa,mọi người ai cũng phải trọn cho mình một con đường để đi đến cái đích tương lai..dù đi trên con đường nào cũng xin chúc mọi người thành công...hãy mãi mãi nhớ về ngôi nhà 12B này nhá....
có tiếng sụt xịt ưng tất cả vẫn cứ yên lặng,nó đã hát,hát tặng tất cả bạn bè nó ......
-..............................kỷ niệm nào quên ngày nghe tin bọn mình thi đỗ,giờ đây bao năm qua rồi để bay giờ ta bước vào đời..................................
-.................thời gian dù có đổi thay ai sang giầu hay nghèo khó,dù cho đường xa có cách trở đời có nhọc nhằn...bọn tôi vẫn nhớ mãi những kỉ niện tình bạn hôm nay.....
bài hát đã kết thúc nhưng chẳng ai võ tay cả mọi người đều yên lặng,ai cũng buồn vì phải xa nhau........nó cũng thế buồn lắm chứ.....nhưng với nó nó còn có Trang đó mới là thứ quan trọng và mới là tất cả của nó......
-về thôi em mọi người về hết rồi
-em muốn ngồi nơi đây thêm một lát nữa,em chưa muốn xa nơi này,không biết đến bao giờ mới lại được trở về ngồi nơi này nữa....
nó lại ngồi xuống bên Trang
-chỉ là tạm xa nhau thôi mà rồi xẽ gặp bọn nó,dừng buồn nữa
lúc này nó chính là bờ vai vững trãi nhất cho Trang tựa vào ...hai đứa đã dắt xe ra cổng trường ........
đã đi được một doạn
-anh ơi em muốn quay lại lớp em chưa muốm xa nó........................
Trang nói trong tiếng nấc sụt xịt,nhớ lắm chứ những gì đã gắn bó với mình lâu thì thật sự khó quên,mà bây giờ chia li ta không muốn xa.Nó nhớ lại câu thơ
khi ta ở chỉ là nơi đất ở
khi ta đi đất đã hóa tâm hồn
sao mà đúng thế.......
-thôi đừng buồn nữa chỉ là tạm xa tôi mà xẽ còn gặp lại mà,chứ có phải là xa nhau mãi mãi đâu để anh đưa em ra chỗ này em xẽ thấy vui hơn.......
-em chưa mướn xa bọn nó chưa muốn xa cái lớp ấy.....
nước mặt Trang rơi thật rồi nhìn bề ngoài ai cũng nói rất mạnh mẽ nhưng Trang giầu tình cảm lắm.Trang ôm mặt nhẩy xuống xe chạy về lớp....
nó quay lại thất thanh kêu lên
-Cẩn thận............................................ ......................
-ki iiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii iiiiiiiiiiiiii itttttt kít ittttttttttttttttttttttttttttt.................... .......
tiếng kít đó như một nỗi ám ảnh nó bao năm,chiếc xe tải đã không phanh kịp vì quá bất ngờ,Trang nằm dưới đường máu ở đầu đã chảy ra,nó vất xe đó chạy đến chân nó run run bước không vững nữa rồi nó hét lên trong tiếng nấc
-KHOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO ÔNG KHÔNG
nó ôm Trang vào lòng thật chặt nhưng chẳng bao giờ Trang còn cảm nhận được hơi ấm đấy nữa,người Trang ấm lắm nhưng chân tay đã mềm ra rồi,nước mắt nó lại rơi lần nữa nó hét lên tìm người giúp,trên đường đến viện nó ôm Trang chặt lắm nó sợ không ôm chặt thì Trang xẽ lạnh đi,cổ nó cứ nghẹn lại nước mắt ơi đừng trào ra nữa
-Trang ơi em không được chết em hứa là không bao giờ chết mà,không bao giờ xa anh mà Trang ơi
có ai hiểu được nỗi đau của nó lúc đấy không...................................
Đến viên Trang được đưa vào cấp cứu luôn ,nó muốn vào nhưng không được,nó đứng lên rồi lại ngồi ở hành lang chiếc áo trắng nó mặc dính đầy máu Trang và nước mắt nó,chiếc áo này một lần cứu Trang nhưng giờ thì không rồi........................
bố mẹ Trang và mấy đứa bạn đã đến,mặt ai cũng hoảng hốt,nó cúi mặt mọi người bảo nó về thay áo nó không về nó sợ nếu Trang tỉnh lại gọi nó mà không thấy thì sao...................
đánh chết nó cũng không về
bác sỹ mở cửa bước ra không không nó không muốn nhìn thấy vẻ mặt đó của bác sỹ
-xin lỗi chúng tôi đã làm hết sức.................
vừa nói dứt lời mẹ Trang đã gất lịm đi,còn nó nó không gất nhưng tim nó như ngừng đập thế là nó mất Trang rồi mất mãi mãi,còn mới đây thôi em nói là không bao giời chết mà tại sao tại sao tai sao nước mắt cứ trào ra bầu trời tối đen lại rồi nghiêng ngả
nó xỉu rồi.........................
ba ngày sau đám tang mới được tổ chức,nó đến quỳ bên quan tài Trang mà khong nói một lời nào đầu óc nó bây giờ trống rỗng,nhưng nó đang nói truyện thầm với Trang đó Trang và nó đang đi về những kỉ niệm tuyệt đẹp của tình yêu 2 đứa vườn cả đây này vẫn vàng rộ Trang đang tung tăng nô đùa kìa.............................................t ại sao tại sao tại sao........có lẽ nó đã hỏi hàng ngàn hàng vạn lần câu này nhưng chẳng bao giờ nó nhận được câu trả lời...........
người ta đã đưa em ra nghĩa trang lúc họ hạ quan tài suống nó không dám nhìn nó chạy ra xa ôm một cây bạnh đàn đập đầu vào đó đấm mạnh vào đó mà hét lên
-tại sao tại sao tại sao...................................
rồi nước mắt cứ trào ra tay nó đã toang máu,nhưng nó không thấy đau còn nỗi đau nào hơn nỗi đau mất đi người nó yêu thương nhất,mọi người đã về hết không còn nghe thấy tiếng khóc tiếng kèn trống nữa,nó mới lại ngần mộ Trang cứ thế nó ngồi không nói gì nhưng nó đang tâm sự với Trang đó nó sợ Trang ở đây một mình xẽ cô đơn nên nó không về.................................
hôm nay 14 -2 vừa tròn 3 năm ngày lễ tình nhân nó không có Trang bên cạnh,thời gian cứ thế trôi đã ba năm nhưng những kỉ niệm và hình bóng của Trang chưa bao giờ phai mờ trong nó
nó nhớ lần đầu tiên valentin khi 2 đứa chính thức yêu nhau nó mua một bó hồng 9 bông một thanh socola hình trái tim dễ thương 9 bông hồng của nó thể hiện cho tình yêu vĩnh cửu và mãi mãi hai đứa ngồi thưởng thức mùi vị ngọt ngào của tình yêu cũng là mùi vị ngọt ngào của tình yêu......
-từ giờ trở đi ngày valentin nào anh cũng phải tặng em một bó hồng 9 bông và một thanh socola thế này nha nếu thiếu hoặc quên thì chết với em đó....
nó bẹo lên má Trang
-biết rồi hiiiiiiii
-à phải thêm một bài hát nữa bài gì bài gì bài gì nhỉ.....mãi mãi một tình yêu anh hát đi..
-ừ tình yêu mãi mãi của anh chỉ có em thôi hiii
Ba năm va len tin không có em nhưng năm nào cũng thế,một bó hồng 9 bông một thanh kẹo socola anh lại mang ra mộ em trong lòng anh em chưa bao giờ chết cả....và valentin hôm nay cũng vậy cũng bó hồng 9 bông cũng thanh kẹo socola đó bêm mộ em anh vẫn bẻ ra từng miếng đưa lên miệng vị socola tan trên đầu môi anh nhưng anh không thấy nó ngọt mà đắng đắng lắm.....
-giờ anh hát bài hát em thích nha.....................
-Đêm từng đêm khi màn sương buông xuống trên thênh thang bao nhiêu nẻo đường anh ngồi đây nhớ em nhiều...............................
cổ họng nó lại nghẹn lại rồi nước mắt cứ trào ra nó có khóc đâu
ba năm ba lần valentin xa Trang nó chưa lần nào hát hết được bài này .............
-Ừ mãi mãi một tình yêu người mà nó đã gọi là cô cô.
................................THE END............................................... ...............................
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Post a Comment
Ghi lời nhận xét của bạn vào khung dưới đây. Trong mục "Nhận xét với tư cách", nếu bạn không có các tài khoản Google, Wordpress,... thì có thể chọn "Tên/Url": Ghi nickname bạn muốn hiển thị và ghi Link bạn muốn giới thiệu với mọi người(blog hoặc website..., bạn có thể bỏ trống phần này). Hoặc nếu bạn muốn ẩn danh thì chọn phần "Ẩn danh". Sau đó click vào "Đăng Nhận Xét"!
- Đề nghị các bạn không nói tục, nói bậy, dùng những lời lẽ quá khích khi nhận xét. Những trường hợp như vậy mình sẽ xoá ngay.