Vì không có một triệu để nộp tiền học phí nên em đã nghe bạn bè xấu rủ rê đi vào con đường tội lỗi khi em 18 tuổi, đó là làm điếm.
“Pé Su” – cái tên quen thuộc mà anh vẫn từng gọi em nghe thật trẻ con anh nhỉ? Ừ thì trẻ con thật vì em kém anh đến 10 tuổi và đối với anh thì em mãi mãi chỉ là một đứa trẻ cứng đầu. Bên nhau trong suốt thời gian qua, anh đâu biết được em đã hạnh phúc như thế nào khi em được sống làm người, được gặp anh, yêu anh, cho anh có được những phút giây hạnh phúc, thăng hoa... nhưng cuộc đời thật bất công khi em chỉ là kẻ thứ ba xen vào giữa hạnh phúc của gia đình người khác. Và cũng ôm mang bổn phận làm chồng, làm cha nên anh không thể bỏ tất cả đến đến với em như trước đây nữa.
Vậy là đã hai tháng bọn mình không gặp nhau, trong thời gian đó đã khiến em nhận ra được nhiều điều thật thú vị nhưng cũng cay đắng, để rồi những cảm xúc ấy đã khiến em đi đến một quyết định dù có đau đớn thì cũng phải chấp nhận và vượt qua, đó là chia tay anh.
Chia tay anh để anh trở về với ngôi nhà nhỏ của anh, nơi đó còn có một người vợ và đứa con nhỏ vẫn đang cùng anh xây hạnh phúc. Nghe sẽ thật nực cười nếu em nói rằng vì em yêu anh nên em cũng yêu tất cả những gì thuộc về anh kể cả gia đình nhỏ bé của anh. Nhưng tình yêu của em đã đặt không đúng chỗ khi em chấp nhận làm người thứ ba lặng lẽ âm thầm, vui buồn cùng anh với những tâm sự về cuộc sống, gia đình, công việc… em không tranh giành anh với vợ anh, em chỉ muốn được nhìn thấy anh và ở bên cạnh anh dù chỉ trong khoảnh khắc. Em như một cái bóng vô hình cứ lặng lẽ đến với anh rồi lặng lẽ ra đi cũng giống như thứ tình cảm anh dành cho em.
Nếu không làm điếm... em sẽ chẳng quen anh!, Bạn trẻ - Cuộc sống, Gai diem, lam di, cave, ke thu ba, tinh yêu mu quang
16 tuổi, em đã có mối tình đầu tiên
Mình gặp nhau trong lúc em đang lâm vào tình trạng khủng hoảng cực độ và chính anh đã đến và giúp em vượt qua thời gian khó khăn ấy. Em nhớ lắm cái ngày đầu tiên mình gặp nhau, đấy cũng là một ngày đáng khinh rẻ nhất cuộc đời em.
16 tuổi, sự bốc đồng, nông nổi và muốn chứng tỏ bản thân, em đã cho mọi người biết khả năng chịu chơi của mình bằng những việc làm ngỗ ngược, những hành động khó có thể chấp nhận được ở một cô gái mới lớn. 16 tuổi, em đã có mối tình đầu tiên, em sống buông thả theo bạn bè để rồi trong một lần đi chơi, em đã bị chính người bạn trai lấy đi cái quý giá nhất của người con gái. Và kể từ đó, em càng sống sa đọa hơn khi buông mình thác loạn cùng lũ bạn vơi những cuộc ăn chơi thâu đêm suốt sáng ở quán bar.
Và rồi biến cố cuộc đời xảy ra khi ba mẹ phát hiện ra cuộc sống buông xuôi của đứa con gái mình trong lúc gia đình gặp nhiều khó khăn về tài chính. Cậu em trai đau ốm lại phải nhập viện, chi phí để chữa trị cho em trai mất rất nhiều tiền khiến em như rơi xuống vực sâu không đáy. Em muốn sống như một con người bình thường như sao khó quá. Có thể do điều kiện sống của em thay đổi quá đột ngột, hơn nữa, sự kìm kẹp đến nghẹt thở của ba mẹ khiến em càng ngày càng đi sâu hơn vào con đường tiêu cực.
Người ta vẫn thường nói, “Làm người tốt thì khó, làm người xấu thì rất dễ” và lúc đó, em lại một lần nữa buông xuôi bản thân mình và sống bất cần, vì em nghĩ khi mình đã không còn gì để mất thì giữ gìn cũng chẳng được ích gì…
Một ngày nọ, em đã làm mất một triệu tiền học phí. Có lẽ đó là số tiền không lớn với mọi người nhưng với thời điểm hiện tại, nó rất lớn đối với em. Và vì không có số tiền ấy để nộp học phí nên em đã nghe bạn bè xấu rủ rê đi vào con đường tội lỗi lúc em 18 tuổi đó là làm điếm. Nghe hai từ “làm điếm” thật đáng khinh miệt đúng không anh?
Nếu không làm điếm... em sẽ chẳng quen anh!, Bạn trẻ - Cuộc sống, Gai diem, lam di, cave, ke thu ba, tinh yêu mu quang
Anh có muốn qua đêm cùng em không?
Và rất tình cờ, em đã gặp anh trên mạng điện thoại. Em treo status về suy nghĩ hiện tại của mình và anh đã gọi điện nói chuyện với em. Ngay từ lần đầu tiên nói chuyện với nhau, em đã cảm nhận anh là một người đàn ông khác hẳn với những người mà em đã từng gặp. Anh nói chuyện lịch sự, tôn trọng em và như hiểu được tâm trạng của em qua lần đầu tâm sự vu vơ về cuộc đời mình, rồi em hỏi “Anh có muốn qua đêm cùng em không?”. Anh chỉ cười và nói “Anh sẽ giúp em số tiền ấy mà không phải trả lại anh như vậy đâu” nhưng thực chất, đó cũng gần như một cuộc ngã giá giữa gái bán hoa và một vị khách còn ái ngại. Cuộc nói chuyện hôm đó thật dài, rồi anh hẹn gặp em ở Window 4.
7h kém 15 phút em gặp anh. Anh lịch lãm, đàn ông và cách anh nói chuyện cũng rất có chừng mực. Chính những điều đấy là khiến em rất bất ngờ, bất ngờ vì tại sao một người đàn ông lịch lãm như anh mà lại hẹn gặp một cô gái bán hoa tầm thường như em. Chúng ta đã bắt taxi đến khách sạn. Anh quan tâm em thật nhẹ nhàng, từ lời nói đến những cảm giác của em. Cách nói chuyện của anh chân thành, giọng nói đầm ấm khiến em cảm giác rất tin tưởng... Nhưng qua ánh mắt, lời nói em cũng cảm nhận được rằng, tận sâu bên trong con người anh, bản năng đàn ông đang trỗi dậy…
Đến khách sạn, bước chân em nặng trĩu lê từng bước lên phòng với một cảm giác nhục nhã, ê chề của lần đầu tiên "buôn hoa bán phấn". Lúc ấy, thực sự em rất sợ, nỗi sợ hãi không thể nào giải thích được. Anh không vội vàng… mà rất từ tốn như cách nói chuyện của anh vậy. Nhưng lúc đó, em chỉ muốn chúng ta nhanh chóng “trả nợ” cho xong mọi chuyện để rồi, ai về nhà nấy, với cuộc sống riêng của mỗi người mà không một chút vướng bận…
Còn nữa
“Pé Su” – cái tên quen thuộc mà anh vẫn từng gọi em nghe thật trẻ con anh nhỉ? Ừ thì trẻ con thật vì em kém anh đến 10 tuổi và đối với anh thì em mãi mãi chỉ là một đứa trẻ cứng đầu. Bên nhau trong suốt thời gian qua, anh đâu biết được em đã hạnh phúc như thế nào khi em được sống làm người, được gặp anh, yêu anh, cho anh có được những phút giây hạnh phúc, thăng hoa... nhưng cuộc đời thật bất công khi em chỉ là kẻ thứ ba xen vào giữa hạnh phúc của gia đình người khác. Và cũng ôm mang bổn phận làm chồng, làm cha nên anh không thể bỏ tất cả đến đến với em như trước đây nữa.
Vậy là đã hai tháng bọn mình không gặp nhau, trong thời gian đó đã khiến em nhận ra được nhiều điều thật thú vị nhưng cũng cay đắng, để rồi những cảm xúc ấy đã khiến em đi đến một quyết định dù có đau đớn thì cũng phải chấp nhận và vượt qua, đó là chia tay anh.
Chia tay anh để anh trở về với ngôi nhà nhỏ của anh, nơi đó còn có một người vợ và đứa con nhỏ vẫn đang cùng anh xây hạnh phúc. Nghe sẽ thật nực cười nếu em nói rằng vì em yêu anh nên em cũng yêu tất cả những gì thuộc về anh kể cả gia đình nhỏ bé của anh. Nhưng tình yêu của em đã đặt không đúng chỗ khi em chấp nhận làm người thứ ba lặng lẽ âm thầm, vui buồn cùng anh với những tâm sự về cuộc sống, gia đình, công việc… em không tranh giành anh với vợ anh, em chỉ muốn được nhìn thấy anh và ở bên cạnh anh dù chỉ trong khoảnh khắc. Em như một cái bóng vô hình cứ lặng lẽ đến với anh rồi lặng lẽ ra đi cũng giống như thứ tình cảm anh dành cho em.
Nếu không làm điếm... em sẽ chẳng quen anh!, Bạn trẻ - Cuộc sống, Gai diem, lam di, cave, ke thu ba, tinh yêu mu quang
16 tuổi, em đã có mối tình đầu tiên
Mình gặp nhau trong lúc em đang lâm vào tình trạng khủng hoảng cực độ và chính anh đã đến và giúp em vượt qua thời gian khó khăn ấy. Em nhớ lắm cái ngày đầu tiên mình gặp nhau, đấy cũng là một ngày đáng khinh rẻ nhất cuộc đời em.
16 tuổi, sự bốc đồng, nông nổi và muốn chứng tỏ bản thân, em đã cho mọi người biết khả năng chịu chơi của mình bằng những việc làm ngỗ ngược, những hành động khó có thể chấp nhận được ở một cô gái mới lớn. 16 tuổi, em đã có mối tình đầu tiên, em sống buông thả theo bạn bè để rồi trong một lần đi chơi, em đã bị chính người bạn trai lấy đi cái quý giá nhất của người con gái. Và kể từ đó, em càng sống sa đọa hơn khi buông mình thác loạn cùng lũ bạn vơi những cuộc ăn chơi thâu đêm suốt sáng ở quán bar.
Và rồi biến cố cuộc đời xảy ra khi ba mẹ phát hiện ra cuộc sống buông xuôi của đứa con gái mình trong lúc gia đình gặp nhiều khó khăn về tài chính. Cậu em trai đau ốm lại phải nhập viện, chi phí để chữa trị cho em trai mất rất nhiều tiền khiến em như rơi xuống vực sâu không đáy. Em muốn sống như một con người bình thường như sao khó quá. Có thể do điều kiện sống của em thay đổi quá đột ngột, hơn nữa, sự kìm kẹp đến nghẹt thở của ba mẹ khiến em càng ngày càng đi sâu hơn vào con đường tiêu cực.
Người ta vẫn thường nói, “Làm người tốt thì khó, làm người xấu thì rất dễ” và lúc đó, em lại một lần nữa buông xuôi bản thân mình và sống bất cần, vì em nghĩ khi mình đã không còn gì để mất thì giữ gìn cũng chẳng được ích gì…
Một ngày nọ, em đã làm mất một triệu tiền học phí. Có lẽ đó là số tiền không lớn với mọi người nhưng với thời điểm hiện tại, nó rất lớn đối với em. Và vì không có số tiền ấy để nộp học phí nên em đã nghe bạn bè xấu rủ rê đi vào con đường tội lỗi lúc em 18 tuổi đó là làm điếm. Nghe hai từ “làm điếm” thật đáng khinh miệt đúng không anh?
Nếu không làm điếm... em sẽ chẳng quen anh!, Bạn trẻ - Cuộc sống, Gai diem, lam di, cave, ke thu ba, tinh yêu mu quang
Anh có muốn qua đêm cùng em không?
Và rất tình cờ, em đã gặp anh trên mạng điện thoại. Em treo status về suy nghĩ hiện tại của mình và anh đã gọi điện nói chuyện với em. Ngay từ lần đầu tiên nói chuyện với nhau, em đã cảm nhận anh là một người đàn ông khác hẳn với những người mà em đã từng gặp. Anh nói chuyện lịch sự, tôn trọng em và như hiểu được tâm trạng của em qua lần đầu tâm sự vu vơ về cuộc đời mình, rồi em hỏi “Anh có muốn qua đêm cùng em không?”. Anh chỉ cười và nói “Anh sẽ giúp em số tiền ấy mà không phải trả lại anh như vậy đâu” nhưng thực chất, đó cũng gần như một cuộc ngã giá giữa gái bán hoa và một vị khách còn ái ngại. Cuộc nói chuyện hôm đó thật dài, rồi anh hẹn gặp em ở Window 4.
7h kém 15 phút em gặp anh. Anh lịch lãm, đàn ông và cách anh nói chuyện cũng rất có chừng mực. Chính những điều đấy là khiến em rất bất ngờ, bất ngờ vì tại sao một người đàn ông lịch lãm như anh mà lại hẹn gặp một cô gái bán hoa tầm thường như em. Chúng ta đã bắt taxi đến khách sạn. Anh quan tâm em thật nhẹ nhàng, từ lời nói đến những cảm giác của em. Cách nói chuyện của anh chân thành, giọng nói đầm ấm khiến em cảm giác rất tin tưởng... Nhưng qua ánh mắt, lời nói em cũng cảm nhận được rằng, tận sâu bên trong con người anh, bản năng đàn ông đang trỗi dậy…
Đến khách sạn, bước chân em nặng trĩu lê từng bước lên phòng với một cảm giác nhục nhã, ê chề của lần đầu tiên "buôn hoa bán phấn". Lúc ấy, thực sự em rất sợ, nỗi sợ hãi không thể nào giải thích được. Anh không vội vàng… mà rất từ tốn như cách nói chuyện của anh vậy. Nhưng lúc đó, em chỉ muốn chúng ta nhanh chóng “trả nợ” cho xong mọi chuyện để rồi, ai về nhà nấy, với cuộc sống riêng của mỗi người mà không một chút vướng bận…
Còn nữa
hay
Trả lờiXóatoj la con cua 1 ong bo co nguoj dan ba thu 2 va co ca 1 dua e cug cha khac me.nhung toj luon ton trong ong vj ong la nguoi co trach nhiem,luon wan tam cham soc va bao ve nhung dua con cua minh.
Trả lờiXóa