Nó thấy đau đớn. Rất đau. Nhưng nhẹ nhõm.
Chị ngồi đối diện. Gương mặt xanh xao được “ngụy trang” kỹ càng nhưng không giấu được nỗi đớn đau tột cùng trong khóe mắt. Giọt nước mắt câm lặng của người phụ nữ khiến nó nhức nhối khôn cùng. Chị không trách móc, không chửi rủa, không la hét, chỉ khẽ khàng hỏi “đã lâu chưa em?”
Nó tự nhủ, chẳng thà chị cứ…
*******
Nó cười rạng rỡ khi anh đang lao ùa về phía mình. Một nụ hôn nồng nàn, cuồng nhiệt như chẳng hề có chuyện gì xảy ra. Bằng cái vuốt ve “điêu luyện”, nó dúi nhanh vào túi áo anh một mẩu giấy nhỏ rồi leo lên xe phóng vù đi. Qua gương, nó nhìn thấy anh ngơ ngác…
Bây giờ đến lượt nó khóc câm lặng.
*******
Đã hơn một lần nó tự dày vò bản thân vì mối tình “oái oăm” này nhưng chẳng bao giờ đủ can đảm để từ bỏ. Bước qua tuổi hai mươi bằng bản lĩnh của một “tomboy” chính hiệu, đã từng tôn thờ chủ nghĩa tự do theo kiểu của riêng mình. khước từ cả đám trai “lu bu” xung quanh, nó lao vào anh như một chú thiêu thân theo đúng nghĩa của cụm từ “tuân theo tiếng gọi của trái tim”.
*******
Một tuần mất ngủ làm mắt nó trở nên đỏ quạch, mặt mũi hốc hác.
Sáng nay tỉnh dậy, mệt mỏi, buồn bã, nhưng lý trí tỉnh táo vô cùng. Bây giờ nó thấm thía rằng, tình yêu không bao giờ sai nhưng nó không có quyền đòi hỏi được “sở hữu” hay “chia sẻ” anh. Có một người vợ vẫn chờ anh trở về mỗi ngày, có một cô con gái vẫn đợi ba trở về mỗi ngày. Họ mới là một gia đình. Còn nó là “kẻ ngoại đạo”, không có quyền xâm phạm.
Mọi chuyện cần phải được giải quyết, như anh đã từng nói: “bóng ở trong chân em”. Nó cầm bút và viết. Bức thư này sẽ được chuyển đến anh ngay chiều nay. Sau đó là một chuyến “phượt” dài một vệt các tỉnh Tây Bắc. Nó thuộc trường phái “xê dịch” mà. Nghĩ đến đó, thấy lòng thanh thản.
*******
Người đàn ông thẫn thờ bên ly đen đặc quánh. Anh hiểu mọi tâm tư đang giằng xé trong tâm hồn cô gái nhỏ bé. Nhưng không thể nói ra. Càng yêu cô, anh sẽ càng làm cô tổn thương.
Đã rất lâu rồi, trái tim anh mới lại ngân nga như thế. Kết hôn, sinh con, kiếm tiền. Nhịp sống ấy đang trở nên đơn điệu thì cô xuất hiện. Một chút bồng bột, một chút hiếu thắng, một chút liều lĩnh, nhưng trong sáng và mạnh mẽ. Những tính cách của cô len lỏi vào trái tim anh, hút anh về phía ấy từ khi nào chính anh cũng không nhớ rõ. Cuộc sống của anh lại rộn ràng như thể chàng trai đôi mươi. Anh yêu vợ, yêu con và anh yêu cô. Biết như thế là tham lam. Biết như thế là ích kỷ. Nhưng cũng không thể dối lòng mình.
Bức thư như bóp nghẹt trái tim người đàn ông. Cuối cùng, cô cũng đã quyết định.
“Là em đã sai.
Để thỏa mãn thói ích kỷ cúa mình, em lao đến bên anh bỏ qua mọi giá trị đạo đức và luân lý. Trong em chỉ còn lại niềm khao khát được có anh, trái tim em gào thét tên anh chẳng khi nào ngơi nghỉ.
Tuổi đôi mươi. Người ta vẫn nói đến như là sự bướng bỉnh đầy tự tin. Em đã có anh, bằng đam mê cuồng nhiệt của tuổi trẻ và sự toan tính non nớt, vụng về.
Em yêu anh. Dốc hết cả trái tim mình để yêu. Và không bao giờ hối hận. Tình yêu đầu tiên của em, khao khát được đáp trả bởi một người không thể thuộc về em.
Là em đã sai.
Có anh, ở bên anh dù chỉ một phút thôi cũng đủ làm cuộc sống của em tràn đầy năng lượng. Đối với em, anh như một cơn gió mát giữa bầu trời mùa hạ. Dù ngắn ngủi, nhưng dư âm để lại sẽ chẳng hề nguôi.
Em đã được có anh, đã thuộc về anh. Những kỷ niệm ngọt ngào ấy, em xin giữ lại trong trái tim mình. Em đã biết phải để anh rời xa. Bởi dẫu yêu thương rất nhiều, nhưng anh mãi mãi vẫn là giấc mơ chẳng bao giờ có thật.
Em đã tự cầm dao rạch vào trái tim mình. Đau nhức. Chỉ một lần. Rồi thôi.”
*******
Nó thấy đau đớn. Rất đau. Nhưng nhẹ nhõm.
Bình yên.
Hoàng Thị Tuyết
Chị ngồi đối diện. Gương mặt xanh xao được “ngụy trang” kỹ càng nhưng không giấu được nỗi đớn đau tột cùng trong khóe mắt. Giọt nước mắt câm lặng của người phụ nữ khiến nó nhức nhối khôn cùng. Chị không trách móc, không chửi rủa, không la hét, chỉ khẽ khàng hỏi “đã lâu chưa em?”
Nó tự nhủ, chẳng thà chị cứ…
*******
Nó cười rạng rỡ khi anh đang lao ùa về phía mình. Một nụ hôn nồng nàn, cuồng nhiệt như chẳng hề có chuyện gì xảy ra. Bằng cái vuốt ve “điêu luyện”, nó dúi nhanh vào túi áo anh một mẩu giấy nhỏ rồi leo lên xe phóng vù đi. Qua gương, nó nhìn thấy anh ngơ ngác…
Bây giờ đến lượt nó khóc câm lặng.
*******
Đã hơn một lần nó tự dày vò bản thân vì mối tình “oái oăm” này nhưng chẳng bao giờ đủ can đảm để từ bỏ. Bước qua tuổi hai mươi bằng bản lĩnh của một “tomboy” chính hiệu, đã từng tôn thờ chủ nghĩa tự do theo kiểu của riêng mình. khước từ cả đám trai “lu bu” xung quanh, nó lao vào anh như một chú thiêu thân theo đúng nghĩa của cụm từ “tuân theo tiếng gọi của trái tim”.
*******
Một tuần mất ngủ làm mắt nó trở nên đỏ quạch, mặt mũi hốc hác.
Sáng nay tỉnh dậy, mệt mỏi, buồn bã, nhưng lý trí tỉnh táo vô cùng. Bây giờ nó thấm thía rằng, tình yêu không bao giờ sai nhưng nó không có quyền đòi hỏi được “sở hữu” hay “chia sẻ” anh. Có một người vợ vẫn chờ anh trở về mỗi ngày, có một cô con gái vẫn đợi ba trở về mỗi ngày. Họ mới là một gia đình. Còn nó là “kẻ ngoại đạo”, không có quyền xâm phạm.
Mọi chuyện cần phải được giải quyết, như anh đã từng nói: “bóng ở trong chân em”. Nó cầm bút và viết. Bức thư này sẽ được chuyển đến anh ngay chiều nay. Sau đó là một chuyến “phượt” dài một vệt các tỉnh Tây Bắc. Nó thuộc trường phái “xê dịch” mà. Nghĩ đến đó, thấy lòng thanh thản.
*******
Người đàn ông thẫn thờ bên ly đen đặc quánh. Anh hiểu mọi tâm tư đang giằng xé trong tâm hồn cô gái nhỏ bé. Nhưng không thể nói ra. Càng yêu cô, anh sẽ càng làm cô tổn thương.
Đã rất lâu rồi, trái tim anh mới lại ngân nga như thế. Kết hôn, sinh con, kiếm tiền. Nhịp sống ấy đang trở nên đơn điệu thì cô xuất hiện. Một chút bồng bột, một chút hiếu thắng, một chút liều lĩnh, nhưng trong sáng và mạnh mẽ. Những tính cách của cô len lỏi vào trái tim anh, hút anh về phía ấy từ khi nào chính anh cũng không nhớ rõ. Cuộc sống của anh lại rộn ràng như thể chàng trai đôi mươi. Anh yêu vợ, yêu con và anh yêu cô. Biết như thế là tham lam. Biết như thế là ích kỷ. Nhưng cũng không thể dối lòng mình.
Bức thư như bóp nghẹt trái tim người đàn ông. Cuối cùng, cô cũng đã quyết định.
“Là em đã sai.
Để thỏa mãn thói ích kỷ cúa mình, em lao đến bên anh bỏ qua mọi giá trị đạo đức và luân lý. Trong em chỉ còn lại niềm khao khát được có anh, trái tim em gào thét tên anh chẳng khi nào ngơi nghỉ.
Tuổi đôi mươi. Người ta vẫn nói đến như là sự bướng bỉnh đầy tự tin. Em đã có anh, bằng đam mê cuồng nhiệt của tuổi trẻ và sự toan tính non nớt, vụng về.
Em yêu anh. Dốc hết cả trái tim mình để yêu. Và không bao giờ hối hận. Tình yêu đầu tiên của em, khao khát được đáp trả bởi một người không thể thuộc về em.
Là em đã sai.
Có anh, ở bên anh dù chỉ một phút thôi cũng đủ làm cuộc sống của em tràn đầy năng lượng. Đối với em, anh như một cơn gió mát giữa bầu trời mùa hạ. Dù ngắn ngủi, nhưng dư âm để lại sẽ chẳng hề nguôi.
Em đã được có anh, đã thuộc về anh. Những kỷ niệm ngọt ngào ấy, em xin giữ lại trong trái tim mình. Em đã biết phải để anh rời xa. Bởi dẫu yêu thương rất nhiều, nhưng anh mãi mãi vẫn là giấc mơ chẳng bao giờ có thật.
Em đã tự cầm dao rạch vào trái tim mình. Đau nhức. Chỉ một lần. Rồi thôi.”
*******
Nó thấy đau đớn. Rất đau. Nhưng nhẹ nhõm.
Bình yên.
Hoàng Thị Tuyết
Là 2 người cùng sai.
Trả lờiXóaTình yêu là thế. Không thể nói là sai, nhưng cũng ko thể là đúng. Vậy mới là tình yêu. Nhưng mù quán
Trả lờiXóaminh thong cam voi ban.tinh yeu thi no xuat tu su rung dong cua con tim,va ban ko he dieu khien no dc.Vi the ban da co 1tinh yeu dich thuc,cho du no chi trong 1khoang thoi gian ngan.Ban da co 1hanh phuc,tuy no ngan ngui nhung doi lai ban da co va tuong rang no se ton tai mai mai.Ban con tre,co hoi ban con rat nhieu,va minh tin ban se co hanh phuc.Hanh phuc se den voi ban vi vay ban hay cho doi dieu do nhe.Dung bao gio tim kiem hanh phuc them lan nao nua.Ma bay gio ban hay de hanh phuc tim den ban.co len nha!
Trả lờiXóaTình yêu ??? Yêu và mộng mị? Tính toán và trả giá? Cái nào hơn ???
Trả lờiXóavl
Trả lờiXóaanh uoc gi chung minh cung co duoc ngi luc manh me de buoc tiep tren con duong tinh yeu cua 2 dua chung minh. anh yeu em va se mai doi em quay tro ve
Trả lờiXóa