+18 Truyện tình đêm mưa
Tôi quen em trong một dịp tình cờ khi đang trú mưa dưới mái hiên của một kho hàng cũ. Em đi học về thi trời mưa, tìm mãi mới tới được chỗ trú là nơi mà tôi đang trú. Tôi lân la làm quen, thì biết em đang học đại học Sư Phạm năm thứ hai. Em năm nay 20 tuổi, tên Thanh. Càng nói chuyện, tôi và em trở nên thân nhau hơn, y như la đã quen nhau lâu rồi vậy. Trời đã tối rồi, mà mưa ngày càng nặng hạt. Em không muốn đội mưa về vì nhà em ở xa, sợ ngày mai bệnh sẽ không đi học được. Còn tôi cũng không muốn tắm mưa vì sợ ướt cái máy tính xách tay của công...
+18 Phòng tập thể hình
Phòng tập thể hình nằm khuất trong một cái ngõ nhỏ trong nội thành Hà Nội..Phòng tập đó cũng dó cũng bình thường, không lấy gì làm đặc biệt lắm. Phòng tập cũng không được rộng rãi nhưng được cái phục vụ rất chu đáo. Tuy nhiên những người tập ở đó đều là khách quen cả. Chủ phòng tập là bác Thương, một người đàn ông thấp bé nhỏ con nhưng được cái rất khỏe mạnh. Còn bác gái thì đã bị liệt nửa người tập mãi mới hồi phục được phần nào.Hai bác có một người con trai và một người con gái.Anh Hiếu là con đầu vì thế hơn tôi 5 tuổi, còn con gái bác thù cũng...
Chạng Vạng Chương 6 (B)
- Bọn em biết nhau từ khi em mới lọt lòng ạ - Cậu bé bật cười, mỉm cười với tôi lần nữa. - Hay nhỉ - Cô ta đáp, nhưng giọng điệu xem ra chẳng giống như cô ta muốn, đôi mắt trắng dã, ám muội của Lauren bắt đầu sa sầm xuống. - Bella - Cô ta gọi lần nữa rồi ngó lom lom vào mặt tôi - Tôi vừa mới nói với Tyler rằng thật uổng khi nhà Cullen chẳng có ai đến đây. Sao không ai nghĩ đến việc mời họ vậy? - Cách biểu lộ cảm xúc của Lauren cứ y như là cô ta nói thật lòng vậy. - Cô muốn nói tới gia đình nhà bác sĩ Carlisle Cullen à? - Chàng trai dong dỏng cao,...
Chạng Vạng Chương 6 : Những câu chuyện kinh dị
- Tôi ngồi yên trong phòng, cố gắng tập trung vào màn ba của vở kịch Macbeth, đồng thời vẫn dỏng tai lên nghe ngóng chiếc xe tải. Tôi nghĩ rằng dù mưa có ầm ầm ào ào cỡ nào thì tôi vẫn có thể nhận ra được tiếng động cơ của chiếc xe. Nhưng rồi khi bất giác liếc nhìn qua màn cửa - tôi thất thần - trên lối đi dẫn vào nhà, cái xe đã nằm ở đó tự lúc nào. Tôi không trông chờ gì ngày thứ Sáu, chính xác hơn là tôi chẳng ưa gì cái ngày này. Dĩ nhiên rồi, đó là ngày phải giải thích này nọ về vụ ngất choáng. Không hiểu sao Jessica lại quan tâm một cách đặc...
Chạng Vạng Chương 5 Nhóm máu
- Và cậu có muốn làm gì đi chăng nữa thì cũng hãy cứ cho hai tay vào túi của cậu giùm mình - Tôi nói tiếp. Hiện giơ, mắt mũi của tôi vẫn còn váng vất. Tôi lại xoài người ra, tì cằm lên bệ ximăng ẩm ướt, lạnh ngắt của vỉa hè, nhắm nghiền mắt lại. Có đỡ hơn một chút.- Trời ơi, trông cậu xanh quá, Bella! - Mike phát hoảng.- Bella? - Có tiếng gọi tôi từ đằng xa.- Có chuyện gì vậy... Cô ấy bị đau ở đâu à? - Giọng nói ấy đã có phần gần hơn và chứa đầy sự thảng thốt. Tôi tuyệt nhiên không còn ý niệm nào nữa, cứ nhắm mắt như thế, mong đánh được một giấc....
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)