THÔNG TIN
Tác giả: Kira Bim
Nguồn: Vietnamnet
Kẻ mà bạn ghét nhất biết đâu sẽ là kẻ bạn yêu nhất? Cuộc sống là một chuỗi những tình cờ ngạc nhiên đến phi lý. Mộ câu truyện tình cảm dễ thương dành cho những người trẻ.
Hà Nội trở gió.
Cái lạnh len vào từng hẻm xéo. Linh choàng thêm em áo tai thỏ, ngộp chân trong boot lông rồi vội vã lao ào ra phố.
Linh lên Nguyễn Du lê la cà phê bụi. Gió lạnh táp cả vào trong quán. Mẹ vẫn bảo Linh chưa qua tuổi teen hay sao ý. Ai đời 22 tuổi đầu mà vẫn như 9X. Dân PR mà cứ tung tẩy xe đạp ruồi từ nhà đến công ty. Theo thông lệ hàng tuần, Linh sẽ dụ dỗ bằng được Diệu Hằng lượn lờ chém gió cùng. Khổ nỗi con bạn nối khố đã bay vào Sài Gòn từ sáng sớm nên Linh đành cun cút lên Nguyễn Du một mình.
Hôm nay Linh buồn. Một nỗi buồn không định hình. Có lẽ cái khô xác của trời đông dễ khiến lòng người xao động.
Cả quán hôm nay chỉ hai chiếc ghế có người. Có lẽ trời lạnh nên ai cũng trốn hết trong những căn nhà với lối kiến trúc hình hộp kín mít mất rồi. Linh lặng yên ngồi nghe từng hạt cà phê tí tách rồi vô tình ngân nga: “Sớm thức giấc chợt nghe mùa đông, thấy chiếc lá rụng rơi bên thềm, lá đã úa vàng mới khi nào, lá xanh bỗng đi đâu về đâu”.
- Sớm thức giấc lê la cà phê. Có cậu bé đẹp trai bên cạnh. Bé đã thấy đẹp trai chưa nào. Bé ơi chớ bi quan làm chi.